Nếu dùng thời gian của một tháng, một năm đ
ể nghĩ về em về tình yêu anh yhấy vând chưa đủ.Bởi thế mà anh nhớ anh mong mỗi ngày em biết không? Anh thạt khờ phải không em?Em ở ngay trước mắt, bên cạnh mà sao anh không thấy, để rồi cứ mãi kiếm tìm. đã có lúc anh tự hỏi : trong biết bao nhiêu người con gái kia ai sẽ là người yêu của lính?Ai là một nữa thực của anh. Giống như những ngôi sao trên bầu trời thấy đó, biết đó mat xa xôi vô định và chăng thể nào chạm tới.
Giờ thì anhđã thấy rồi, anh đã tìm thấy môt nữa của mình rồi. Đó là em, em biết không? Hôm ra Hà nội học, anh đã nói với biển rằng:Anh yêu em! ...Mỗi khi găp biển em sẽ nói với biển điều gì?" Dữ dọi và dịu êm/ Ồn ào và lặng lẽ..." đó là những con sóng yêu thương. Anh không dám so sánh tình yêu anh với biển đâu., biển đâu là của riêng anh, biển là của tất cả mọi người. Chỉ biết rằng nhờ có biển mà chúng mình mới găp nhau..Em có còn nhớ ngày đó không?Ngày đó có một cô gái cứ chạy lên chạy xuống đùa giỡn theo con sóng. Rồi có một người lính nhìn xa xăm về phía biển..Rồi cô gái ấy nói cười ..rồi ngươi lính nhớ mong..!
Em thân yêu! Em co buồn có giần anh không, nếu anh bảo rằng anh không hưa trươc điều gì cả.! Bởi là người lính anh không quen những lời hứa. Vì anh biết rằng anh cứ mãi như thế này, cứ mãi yêu thươngem mà chẳng cần nói ra. Bởi tình yêu vốnkhông lời phải không em? Chỉ cần mình lắng nghe và cảm nhận. Anh tin lat thế!
Chúng mình đã đi trên một con đường, anh sẽ năm tay em bước thât chậm đẻ biết yêu em nhiêu hơn. Em la bầu trời của anh nhé!Là ước mơ, là tình yêu là tất cảcủa anh như người chiến sĩ canh giữ bầu trời tổ quốc! Em có làm được không? Hay em lài bảo:"em không làm đuọc đâu, em chi là khoảng trời nhỏ của anh thôi". Thế em không muốn là tất cả của anh sao? Hay em chỉ là một góc nhỏ trong tim dành cho anh, hay một cơn gió thoảng qua giống như người leo núi thích những ngọn núi cao, cao hơn, hơn nữa..neu có một ngày như vạy anh sẽ rấ tổn thươg. Tình yêu luc nào cũng ích kỉ phải không em? Em đã nhận lời yêu anh yhì anh monh đó là tron vẹn. Anh sẽ xay đắp cho tình yêu ngày một lớn them, để em không phải bồn hay lo lắng...mỗi khi anh xong nhiêm vụ và a khỏi cổng doanh trại. Em thấy chúng ta đén với nhau dễ dàng không? Anh tin vào tinh yêu của mình. Anh hạnh phúc vì có em trong cuộc đời. Giờ đây anh phải xa em, xa biển Nhật Lệ thân thiết. Anh nhớ lắm những bươc chân nhỏ xinh bước trên cát mềm. Nhớ từng cơn gió vi vu mà em bảo: Đó là tiếng hát của người linh canh trời, canh biển. Anh muốn viết cho em thật nhiều nỗi nhớ, gửi cho em nỗi nhớ mùa hè anh đang học Hà Nội. Ở trong đó em có thấy bầu trời trong xanh, có mọt cơn gió thơm lành thổi tóc em bay. Chúng mình đã ươm mầm hạt giống tình yêu. Anh mong thời gian se nuôi lớn tình yêu ấy nhé em! Ở nơi xa anh nhớ và yêu em!
Nguồn: www.nguoiquangbinh.net