Trích:
Nguyên văn bởi chibe
THU HẰNG.............Đã gặp khá nhiều trên dđ nhưng bây giờ mới biết tên. Đã xem qua nhiều ảnh post lên rất xinh, những comment của em đa phần rất hòa nhã và dễ thương, nói tóm lại chị cũng có một chút cảm tình với em
Một câu hỏi duy nhất cho H : Mỗi khi đang đi trên đường gặp đồng hương của mình ( lộ ra ở giọng nói hoặc biển số xe chẳng hạn) em thấy thế nào?
CHÚC EM THÀNH CÔNG
|
Em xin cảm ơn câu hỏi của chị ạ. ! Hiện tại em đang ở Hà Nội, nơi đất thủ đô, nơi có cuộc sống xa hoa, phồn thịnh, nhộn nhịp , mỗi khi đang đi trên đường điều đầu tiên em phát hiện ra đây là đồng hương của mình chính là giọng nói,hoặc cũng có thể là biển số, việc đầu tiên em sẽ hỏi: "chị ( hoặc anh) ở mô rứa? Có phải người QB không?" nếu có thì hỏi tiếp là "Anh (chị) ra đây học hay làm chi? "Dạ ở đoạn mô ạ? Chị (hoặc anh ) có hay gặp đồng hương ngoài ni ko? có hay về quê ko?" .....v.v... Khi nghe giọng QB của mình ở giữa đất khách như thế thì tâm trạng em sẽ cảm thấy rất vui, rất phấn chấn, có một cảm xúc gì rất khó tả và còn mong gặp lại người đồng hương nữa, dù ở quê em và người đấy không quen biết, nhưng khi ở HN em cảm thấy người đấy như là người thân quen, máu mủ của mình rứa, có thể khi đọc mọi người sẽ thấy lời lẽ quá trẻ con và buồn cười nhưng là cảm xúc rất thật của em, khi đi học, là một đứa con gái, lại là lần đầu tiên xa nhà, xa ba mẹ, bạn bè nên rất muốn về nhà và muốn nói thật nhiều, gặp thật nhiều người đồng hương cuả mình.xem ti vi thấy dự báo thời tiết ở nhà trời mưa to là kiểu gì cũng gọi về hỏi ở nhà thế nào? có mưa nhiều ko? có lạnh ko? có lụt ko? cảm giác của những người con xa quê lúc nào cũng như thế,cũng bồi hồi chỉ mong đến ngày nghỉ để được về nhà, hoặc đi chơi với những người đông hường, rảnh thì lại tranh thủ kể chuyện ngày xưa em ở nhà như răng? chị như răng?
, gặp đồng hương, nói chuyện với nhau cứ như mình đang sống ở nhà, hixx, có lẽ đây là câu hỏi mà em có nhiều cảm xúc nhất, đọc câu hỏi em lại cảm thấy nhớ nhà, nhớ ba mẹ,lại nhớ những gì lúc ở quê,nhớ lại vào ngày tháng giờ này của năm ngoài mình đi làm tình nguyện, chuẩn bị bao cát để tránh bão, và nhận được những cuộc điện thoại ở xa gọi về hỏi nhà năm ni có răng không? ở quê cậu mự có lụt to ko?..... lại muốn khóc, có bao nhiêu lời văn thì cũng không thể diễn tả hết cảm xúc của em đc. Em xin hết ạ
Nguồn: www.nguoiquangbinh.net