|
|
#1
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
KỶ NIỆM THỜI XA VẮNG Em nhớ không kỉ niệm ngày xưa. Em mười tám anh đôi mươi có lẻ. Em dịu dàng, thơ ngây, e lệ. Chút dậy thì xao xuyến vô tư. Anh bỗng trở nên thừa khi ở bên em. Để ngọn gió thầm thì mùa hạ cuối. Tuổi thơ em anh hoài rong ruổi. Chơi trốn tìm trong vơ vẩn yêu đương. Anh không dám trao niềm yêu thương. Sợ thời gian vẫy chào mãi mãi. Tình đơn phương có bao giờ trẻ lại. Giấu mình trong hoa phượng cháy hè sang. Em vẫn bên anh giản dị, nhẹ nhàng. Dù trái tim không bao giờ chung được. Và anh biết như đôi bờ con nước. Cứ nhìn nhau cho đến biển xa khơi. Ngôi trường em học nay khác rồi. Cây phượng già đã chuyển dời ngõ mới. Tiếng ve kêu không còn mời gọi. Hay thiết tha như anh thuở yêu em. Những cây bàng cũng rời chỗ thân quen. Không chìa tay vẫy như hồi em học. Ở nơi đó tòa nhà cao mới mọc. Xóa lạnh lùng bao kỉ niệm lứa đôi. Chỉ còn lại những nỗi nhớ riêng thôi. (Mà anh cũng không chắc em còn nhớ). Thuở nắng mưa chập chừng bỡ ngỡ. Quá vô tư lỡ bao chuyện vui buồn. Anh và em ngày một già hơn. Sao tình yêu lại cứ đòi trẻ mãi. Đòi phượng đỏ, bàng đêm quay lại. Để kiếm tìm trong hư ảo chiêm bao. Anh biết trong mỗi người có một trái tim. Biết yêu thương và đập không lỗi nhịp. Nhưng theo em, chắc anh không đuổi kịp. Sự tảo tần, kiêu hãnh ở trong em. Hơn mười năm rồi. Gặp lại kỉ niệm thân quen. Em vẫn vậy, dịu dàng và xao xuyến. Tuổi thanh niên vẫn như còn lưu luyến. Trong mắt em xanh thẳm thoáng chơi vơi. Vẫn hình dáng xưa, vẫn thắm nụ cười. Em nhẹ nhàng như chưa hề thay đổi. Nên ngỡ ngàng cây bàng chìa tay vội. Tiếc mùa đông không phượng đỏ trời xanh. Chừng đó thôi đủ ngây ngất lòng anh. Lời nói không đuổi kịp lòng tiếc nuối. Anh chỉ trách một thời nông nỗi. Nắng trong tay rồi anh rải gió đưa… Thoang thoảng rơi, trời lấm tấm thả mưa. Mùa xuân mới lại về ngang khung cửa. Tình yêu thương được thêm một tuổi. Nỗi nhớ em dài hơn thuở xa xưa. Mùa xuân lại về với nắng đó em. Để mùa đông chia tay cùng gió lạnh. Chúm môi cười, mắt em lóng lánh. Kỉ niệm về trong sáng buổi đầu tiên. 2007
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
|
#2
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
CHÚT HOÀI MONG LÃNG ĐÃNG CUỐI NGÀY XƯA
Ở đầu kia là giọng nói của em Dẫu cách xa, vẫn ngọt ngào đến thế! Giọng nói một thời đắng cay dâu bể Đưa lòng em vượt gian khó thời gian. Vẫn chỉ là thôi âm hưởng nhẹ nhàng Những ngắt điệu không có gì thay đổi Ta lắng nghe, quay lại thời nông nỗi Giao hưởng dịu dàng bất kể không gian. Bao khoảnh khắc trôi qua mọi nẻo đường Chứa dịu ngọt và đắng cay nếm đủ Con đường nhỏ, tuổi thanh xuân ấp ủ Những màn mưa dịu lắng thuở yêu thương. Ta vẫn đi và tim vẫn vấn vương Từng tích tắc lá rơi vào khoảng nhớ Mỗi phút giây nuôi ta từng nhịp thở Mây rắc mưa, lấm tấm điệu dập dìu. Biết cuộc đời, bao đôi lứa đang yêu Bao nhiêu cặp giấu tim vào sắc buốt Để cựa mình thành nhát đau cháy ruột Đốt yêu thương thành ngọn lửa cô liêu. Em thân yêu! Thời gian cứ sớm chiều Như ngọn nước thủy triều lên lại xuống Ta không như con sóng kia vất vưởng Vạ vật bờ mà chẳng hiểu vô ưu. Ta và em không phải muối và đường Không thể tan khi giọt mưa đổ xuống Cũng không như ngọn gió chiều bận rộn Cuối ngày tàn, ai biết nghỉ ở đâu. Tình yêu thương đâu phải phép nhiệm màu Không có những bản tình ca dang dở Cũng không những hẹn hò mà trăng trớ Để tím chiều lối lạc bóng sương mơ. Ta chờ em, một đời chẳng là thơ Cũng không phải dừng lại bờ vô tận Con sóng tan, vẫn bao con lận đận Chưa chắc tìm ra bến đỗ bình yên. Bao năm rồi, em vẫn giữ hồn nhiên Để ta gặp lại một thời trai trẻ Em không muốn và ta chưa chắc thế Nhưng sao đâu, chỉ là chút muộn mằn! Ta lo rằng em có chút băn khoăn Như lòng sông in bóng thời mây nước Ngập ngừng mãi mà không sao nói được Chút hoài mong lãng đãng cuối ngày xưa. 23-7-2107 |
#3
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
VẪN TÌM EM TRONG CHUỖI NHỚ NGÀY XƯA
Ta vẫn tìm em giữa màn mây trắng xa Quanh năm tháng lang thang bầu trời vắng Như kẻ mộng du trong đêm thanh lặng Cứ một mình đi mãi biết dừng đâu. Nắng mưa chan mặn chát với dãi dầu Sương khói hoà cùng sớm chiều xao lãng Múc hoàng hôn soi vào đêm chút sang Rót đêm dài vào nắng bớt hanh khô. Những giấc mơ bền bỉ tự bao giờ Như hơi nóng ngọn lửa thần vĩnh cửu Cứ bất chấp, giữ trong lòng ấm mãi Theo bốn mùa đi đến mọi lắng sâu. Ta không biết em đâu đến, đi đâu Nhưng chắc chắn dưới bầu trời dịu ngọt Một nụ cười làm nguội đi cơn khát Một cái nhìn xao xuyến hết cô đơn. Chưa bao giờ ta nghĩ đến thiệt, hơn Cứ đi tìm xoáy vào lòng hiện tại Nỗi bền bỉ gạt lo âu phải trái Như vườn khô đợi mưa xuống đầu mùa. Nỗi diệu kỳ mang em đến, lạ chưa Như trò chơi ú tim thời thơ ấu Ta và em như thuở ngoài đồng, bãi Uống gió nồm trong cái khát khô rang. Nét hiền thanh, thanh thoát đến nhẹ nhàng Nhẹ đến nỗi thời gian không tồn tại Bao năm rồi em vẫn thời con gái Trong tim ta, góc ấm vẫn dịu dàng. Ta vẫn dành một chuỗi nhớ miên man Áp lên má em những lời dịu ngọt Giấu vào mắt em những điều xuyên suốt Cả một đời sao nhấp nháy hằng đêm. Nỗi nhớ cồn cào mà lại diệu êm Trong giấc mơ chải chuốt mòn năm tháng Ta tìm kí ức một thời lơ đãng Gió mang đi, nắng hoá hạt đơm mầm. Hoa đã tàn, quả ngọt chín nhiều hơn Đang rung rinh gọi mời người đến hái Ta và em lại một thời say mãi Ươm hạt vào mong ước tuổi hai mươi. 24-8-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#4
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
CHUYỆN MƯỜI NĂM
Ta vẫn tìm em giữa trời mây trắng Khúc giao ca mười năm hát mười năm Thiên tình cũ trong vòm cây lá rũ Mảnh trăng non tựa mãi ánh trăng rằm. Nghe đâu đó thời gian mòn khắc khoải Mài vào không gian nét buốt dầm dề Mưa dịu xuống những giọt đầu ngọt thế Mà mười năm đọng tràn góc lê thê. Nơi tĩnh lặng cũng là nơi giá lạnh Ta đi qua với hờ hững bước đầu Em quay lại có thấy trời mây nước Hỏi người xưa lối đi đâu, về đâu. Mười năm xa? Ngắn ngủi chứ bao lâu Mà thăm thẳm trong lòng người vạn dặm Những ngã đường hun hút vào cặm cụi Tiếng tơ rơi đan lơ đễnh dối lừa. Ta một mình tìm đến những ngày xưa Em một mình ôn lại thời lỡ bước Ta miệt mài vẽ vàng son thuở trước Em miệt mài nhắc nhớ khoảng trời quên. Kỷ niệm ùa về dự dội, dịu êm Ta gọi đó là giọng thời cun cút Yêu bao nhiêu cũng chỉ là một chút Đủ hờn, quên theo sớm nắng, chiều mưa. Con đường về rắc mười năm lưa thưa Trên nẻo cỏ vắng những ngày mưa nắng Trên mép đêm thiếu bóng em thầm lặng Và bình minh không háo hức người, ta. Em nghe kể mười năm, có nhận ra Thời ép lá lên bùi ngùi trang nhớ? Đón vô tình nên thành ra bỡ ngỡ Để ngậm ngùi tiếc nuối đuổi sau lưng. Mươi năm rồi, hoa cỏ đã lặng thinh Không còn kể chuyện đơm mầm thuở trước Nhưng em ơi, có thể nào quên được Chuyện mười năm trong chuỗi nhớ mười năm. 24-9-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#5
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
GỬI NHỚ ĐẾN MÙA XƯA
Có một mùa gửi nắng đến bên em Em gọi đó là mùa dĩ vãng Có ngọn lá vàng theo gió lãng đãng Em gọi là ngọn lá mùa xưa. Ta cẩn thận nhặt nắng trong mưa Em chỉ bảo, giọt khóc thời nông nổi Nhớ hay quên, cũng chỉ là phút vội Sự thật là một khoảnh giấc mơ đời. Lại mùa thu và lá úa cứ rơi Lại thăm thẳm điệu sầu bao năm trước Ta và em có bao giờ nhặt được Ngọn lá vàng gửi nhớ đến mùa xưa? 30-9-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#6
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
ĐÃ BIẾT VÀ ĐÃ HIỂU
Ta hiểu thêm những điều ta đã hiểu Và biết hơn điều đã biết hôm nay Băn khoăn hơn những lo âu hiện tại Trăn trở tương lai bởi vụng dại tháng ngày. Ta hiểu thêm nắng qua mùa mưa bão Hiểu thêm sức mạnh trước kẻ độc tàn Hiểu thêm mềm dẻo sau thua phút cuối Hiểu thêm bạn đời sau những lo toan. Hiểu hơn màu xanh sau rừng tàn lụi Hiểu thêm sông khi biển lớn tháng ngày Hiểu thêm người sau lời hay, vẻ phải Hiểu bầu trời sau bụi khói phảng bay. Biết nhiều hơn cái gọi là chân lý Cũng ngã đau khi vấp phải mạnh, giàu Hiểu rốt cuộc số không là tất cả Thiếu mình, không gian vô tận có sao đâu. Điều đã hiểu khoét sâu điều đã biết Để lộ ra những phải, trái, hơn, bằng Vàng, voan, gấm không thay điều hướng thiện Lẽ cuối cùng, hiểu hạt cát ngàn năm. 2-10-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#7
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
ĐỂ MÙA THEO GIÓ ĐI XA
Ta sẽ về nơi ấy có em thôi Rắc lá đỏ lên những ngày da diết Con đường vắng qua những mùa tiễn biệt Sương trắng buông ngơ ngác một góc trời. Ta trở về nhặt đếm lá thu rơi Hong kỷ niệm bằng nắng chiều phảng phất Hương cuối mùa như là hương của đất Thoang thoảng rơi vào mắt ướt xa xưa. Ta nhìn vào mắt ấy như mùa mưa Nối hai ngã bằng hoài sông thương nhớ Sóng vồn vã mà ửng lên bỡ ngỡ Để hoàng hôn cháy mãi đến mênh mông. Em trở về có nhớ thuở ấy không? Cũng mùa thu và mưa giăng lưới bạc Ta ngại ngần sợ thêm lần đi lạc Vào hương xưa mà ngỡ suối thiên thai. Trăng tháng mười chia hoài niệm làm hai Để bắc cầu xuyên ấy ngần năm tháng Ta miên man trong mắt em lơ đãng Sợ lỡ làng lần nữa đếm thời gian. Em vẫn như làm mưa mỏng nhẹ nhàng Ru giấc mơ một thời bao nông nổi Như nốt nhạc rơi lên đời rất vội Để ta lo hơn khoảng vắng chợt về. Đêm lách vào sao trắng đến nhường kia Nhấp nháy tìm, cháy tình yêu vĩnh cửu Ta và em không như là chuyện cũ Để mùa thu mang nợ mãi nhọc nhằn. Nên khẽ khàng, ta gửi hết băn khoăn Vào rất sâu kỷ niệm thời mây nước Em gặng hỏi, mà ta không nói được Cứ để mùa theo gió phảng phất xa. Chỉ vậy thôi, mùa thu có nhận ra Nét ngày xưa trong em mùa thu ấy Năm tháng trôi, ta và em vẫn vậy Cháy một mình, vương hết lá mùa thu. 5-10-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#8
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
BIỂN VÀ MƠ
Em một mình bé nhỏ, biển mênh mông Em yên lặng mà biển thì dào dạt Biển ầm ì, mình em trong trẻo hát Giữa mùa thu ngơ ngác biển xa xa. Cách dặm Thiên Hà anh vẫn nhận ra Em đơn lẻ nhưng biển yêu đến thế Tóc bồng bềnh ve vuốt chiều e lệ Để biển bao la khép trọn một đời. Một mình em ôm biển, gọi biển ơi! Gió mang lời em lên đầu con sóng Gửi vào trời sao bao la, lồng lộng Khiến mùa thu xao động đến mọi miền. Em có muốn làm bình yên bọt biển Tan bờ xa cho anh giữ bốn mùa Em có muốn là thuỷ triều lên xuống Đổi một đời trong vĩnh cửu em mơ? Anh chỉ mãi là ngôi sao lấp lánh Tìm nơi em hoàng hôn đến rạng ngày Như dạ hương đợi đêm về sóng sánh Nghiêng giấc mơ em về phía ai say. 14-8 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#9
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
ĐÊM MƯA MÙA THU
Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi Nhớ về nơi ấy có người cũng mưa Hạt thơm, hạt đắng, hạt chờ Hạt cay, hạt lắng suối bờ mi ai. Mưa nhiều, bão lắm, thành chai Trần gian gió rắc, đêm dài đoạn hơn Trong mưa có tiếng giận hờn Có lo, có lắng, có nguồn đắn đo. Có người đốt ý thành tro Có người lơ đễnh, mẫm mò xưa rơi Mưa trong vắt vẻo tiếng đời Đếm bao nhiêu hạt cuốn lời lãng du Đêm qua chợt giọt mùa thu Nhỏ lên vai gối, cho dù chẳng mong Sao không giọt xuống chạnh lòng? Để mưa thêm lắng lòng trong đợi người. 12-10-2017 |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
#10
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Kỷ niệm thời xa vắng cùng em
EM VẪN NHƯ NGÀY XƯA
Em vẫn như ngày xưa Trong màu sắc hồi ức Dẫu chiều buông rất thực Trên mọi nét nhân gian. Vẫn cái gì mênh mang Trong một lời sắc tỏ Vẫn muốn và vẫn có Em vẫn như ngày xưa. Sau mùa thu lại mưa Đêm về qua làn áo Giấu mình trong sương ảo Kể chuyện thời miên man. Chuyện về lối rẽ ngang Mây vắt vào sắc nắng Niệm mùa thu thầm lặng Em vẫn như ngày xưa. Vẫn vụt đến rồi đi Như nốt trầm buông xuống Âm vang cứ xa xôi Đến mọi miền sâu lắng. Một chút rồi lẳng lặng Khuất mình trong nhân gian Nẻo đường em bén gặp Chút hơi đêm hoang đàn. Em một mình ảo diệu Ta chờ mấy cũng vừa Chỉ nhớ là lạc lối Em vẫn như ngày xưa. 17-10-2017 ---------- Post added at 11:25 PM ---------- Previous post was at 11:21 PM ---------- Em một mình lặng lẽ Gói hết nắng mùa thu Anh cầu toàn mọi nhẽ Giữ trong tim tình yêu. Con đường xa đến thế Biết bao giờ gió ngừng Trời thôi không rơi lệ Đêm ấm về giao lung. Những chặng đời mệt mỏi Cuốn về cuối chân trời Những lời xưa thăm hỏi Lưu lạc vào muôn nơi. Chỉ còn đôi triết lý Ta cùng nhau ngẫm nghiền Gắn vào vai tri kỷ Nên giả vờ hồn nhiên. Bởi vậy thu cứ mở Những con đường xa xôi Để dại khờ đôi lứa Lạc lòng hoài bao nơi. Hoa bao mùa kết trái Ngọt vào bao tâm hồn Người khôn thành kẻ dại Lơ đãng nhìn hoàng hôn. Thu cùng người lãng đãng Giang hồ như năm xưa Nay trở về mái cũ Ngắm cỏ mầm sau mưa. Chỉ còn mùa thu cũ Thấm vào trong thịt da Nhịp đập như cũng cũ Không nhẹ nhàng thiết tha. Trong bóng chiều thu ấy Vẫn có người mãi mê Đi về khung quá khứ Kiếm lại thời si mê. |
Bạn có lời cảm ơn đến macty11 với bài viết này | ||
Admin (29-03-2018) |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|