![]() |
|
![]() |
#1
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Một ngày không có anh...........
Hai ngày không có anh............ Một tuần không có anh.......... Một tháng không có anh............. Ta cứ lầm lũi đếm từng ngày. Lầm lũi sớm trưa đi về trên con đường nhỏ. Một mình buồn. Một mình vui. Một mình hát. Và có khi một mình nói lăng nhăng như con mụ điên ngoài cổng chợ Ta ước gì được bên anh, được đưa đưa đón đón, được che che chở chở, được yêu yêu thương thương, được nhõng nhõng nhẽo nhẽo. Ta ước gì được bên anh, để sáng sáng yêu thương tin nhắn tới: "Sáng rồi anh! Mau dậy đi thôi kẻo trễ làm." Ta ước gì được bên anh, để trưa trưa đi làm về mùi nắng khét trên vai áo, được nhìn nụ cười tươi trên khuôn mặt mệt mỏi, được nghe anh nói hôm nay nhiều việc, anh toàn chạy ngoài đường. Ta ước gì được bên anh, để chiều chiều anh chở ta ăn đâu đó. Nhăn mặt kêu tìm nơi ăn ngon cũng khó, rồi kéo ta sát vào lòng khi ta rùng mình vì lạnh, dặn ôm anh thâạ chặt cho bớt lạnh nghe em Ta ước gì được bên anh, để tối tối ngồi phía sau hít hà hương hoa sữa, rồi thì uống cafe góc phố quen, chạy lòng vòng ngoài đường đầy xe cộ, bàn hết chuyện nọ chuyện kia, chuyện trên trời chuyện dưới đất Ta ước gì được bên anh, để khuya khuya đi về bàn tay da diết nắm, em ôm anh thêm chút nữa hẵng về Ta ước gì được bên anh, để được khóc khi nghĩ đến chuyện buồn, lại tựa vào vai anh. Để khi vui cùng anh nở nụ cười. Ta ước gì bên anh nhiều nhiều lắm, mà thời gian chỉ được vậy thôi. Một ngày có anh sao quá ngắn? Một ngày không anh vì sao lại quá dài. Ước.......... Nhớ.......... Thương......... Buồn............ Ta mong một ngày nữa có anh, rồi thêm một ngày nữa, một ngày nữa. Mà khoảng cách ấy lại ngày một xa thêm. Ta lại không làm sao thu ngắn lại được Ước......... Nhớ........... Thương............. Buồn........... Gấp thêm nhiều lần nữa Một ngày không có anh............ Hai ngày không có anh........... Một tuần không có anh............... Một tháng không có anh............. Suốt đời không có anh.................... ![]() Những người đang yêu nói cần tình yêu để sống. Người chưa yêu nói cần phải chờ tình yêu đến để sống Người yêu một cách vội vã nói cần phải yêu để đốt cháy giai đoạn Nhưng người yêu thật nhiều, thật chân thành thì lại nói tình yêu phải đến từ tốn thì mới cảm nhận hết hương vị của nó ![]() Lại bắt đầu cuộc hành trình rất xa.............. ![]() Người thứ nhất là người yêu mình nhất Người thứ hai là người mình yêu nhất Người thứ ba, không phải là ng mình yêu nhất, cũng không phải là người yêu mình nhất, mà chỉ là người xuất hiện vào lúc phù hợp nhất ![]() Đang yêu!
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
thay đổi nội dung bởi: !LaNa!, 21-11-2008 lúc 09:52 AM. |
#2
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Khi gọi là bình yên..............
đấy là lúc giữa bộn bề rắc rối công việc chỉ muốn hét toáng lên, lại nghĩ về một nơi xa và nhắn tin Người làm gì, Người ở đâu, có mệt không? và nhận được hồi âm, đó gọi là hạnh phúc... Bình yên, chỉ là ngồi và biết nơi kia đang làm gì, đang nghĩ gì, này gương mặt đang căng thẳng, này dáng đi đang mỏi mệt, này là yêu, này là thương... Bình yên, là muốn được che chở, được yêu thương và cả muốn được chia sẻ, chỉ xíu thôi dẫu đang buồn vẫn cười thật hạnh phúc... Bình yên của em... là anh |
Bạn có lời cảm ơn đến !LaNa! với bài viết này | ||
Hoàng Báo (28-03-2009) |
#3
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Đêm!!!
Lạnh lẽo và hoang vắng. Không đâu anh! Trong không khí đêm lạnh, có ai đó cầm lấy bàn tay mình, tất cả không gian sẽ ấm như trong một buổi sớm bình minh Đã bao ngày qua đi trên những con phố, thấy lòng mình không còn hẫng hụt, thấy trái tim mình không còn se sắt, thấy nụ cười lại ngự trị trên bờ môi. Cho dù người đi trước chắn gió không phải là người mình yêu, những không có nghĩa mình sẽ vứt bỏ đi những hạnh phúc nho nhỏ của cuộc sống ngày thường. Thi vị và đáng yêu lắm những nhỏ bé Yêu Thương! Gánh hoa đêm vẫn đẹp như ngày nào. Trong không khí mỗi sớm mai, em lại lặng ngắm những đoá hoa rạng ngời nụ cười tươi sắc màu. Chào đón một buổi sớm mai yên bình, thú vị và đáng yêu Cảm ơn những gì đã qua! Cảm ơn những người tôi đã gặp! Cảm ơn nụ cười! ![]() thay đổi nội dung bởi: !LaNa!, 21-11-2008 lúc 10:07 AM. |
#4
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Vợi.......... Thưa dần những tin nhắn Thưa dần những cánh thư Thưa dần chiều hò hẹn Thưa dần....mình nhớ nhau Thưa dần làn môi ấm Thưa dần ánh mắt xinh Đêm đầy trăng ra phố Thưa dần......những tự tình Tự bao giờ em nhỉ? Thưa dần câu nhớ thương Đêm với đêm trăn trở Thưa dần hơi ấm chung Thưa dần thưa dần gặp Thưa dần thưa dần thương Thưa dần thưa dần đợi Thưa dần........mình yêu nhau - Trần Ngọc Hà ![]() |
#5
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Hãy về với em...!
|
#6
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Lúc bé, tưởng khóc là buồn, bây giờ phát hiện buồn nhất là không thể khóc được, cứ trống rỗng, tỉnh táo và vô hồn Lúc bé, tưởng cười là vui, bây giờ nghĩ lại, có những giọt nước mắt còn vui hơn cả một trận cười. Lúc bé, tưởng đông bạn là hay, bây giờ mới biết vẫn chỉ có mình mình Lúc bé, tưởng cô đơn ở đâu xa lắm, chỉ đến ở những chỗ không người, đến giờ mới hiểu, lúc bên nhau, sự ấm áp mới thật mong manh, mà nỗi cô đơn sao lại gần gũi thế. Lúc bé, tưởng yêu là tất cả, là mọi thứ, lớn rồi mới biết sau yêu còn có chia tay. Lúc bé, tưởng thành người lớn là lớn, bây giờ đã thấy có nhiều người đã lớn mà vẫn chưa thành người lớn, và đến khi thật sự thành người lớn thì người ta sẽ biết không bao giờ bé trở lại được. Lúc bé, tưởng đóng đinh thì đóng đinh, không thích thì là có thể nhổ, bây giờ cảm nhận được đinh có thể nhổ nhưng vết sâu vẫn còn. Lúc bé, tưởng mình có thể thay đổi cá thế giới, giờ thấy được ngay cả 1 người còn chẳng có khả năng thay đổi. Có chăng, vẫn chỉ là tự thay đổi mình. Lúc bé, cứ thích trở thành người phụ nữ phức tạp, tưởng thế là hay lắm. Giờ phức tạp đến độ không hiểu nổi mình, mới giật mình muốn trở thành một cô gái đơn giản, mà cũng chẳng được nữa rồi. Lúc còn bé, tưởng yêu một người thì dễ, quên một người mới khó. Giờ thấy mình quên đi nhiều người cũng dễ dàng, nhưng để yêu, mới khó làm sao. Lúc bé, thích định nghĩa về tình yêu, tình yêu là X, là Y, là A,B,C,D; bây giờ lớn lại cuống cuồng, vì hoang mang, không biết tình yêu thật sự là gì cả Lúc bé, vẫn nghĩ rằng tình yêu là mãi mãi, tình yêu là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời. Giờ thì biết yêu đến đó, rồi đi đó, như mưa bóng mây, hay dù có như chớp bể mưa nguồn thì cũng vậy, có đó rồi mất đó. Và thật sự cũng chẳng biết thứ gì là quan trọng nhất |
#7
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Muốn viết gì đó mà lòng lặng thinh...
|
#8
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() không ngờ bạn nhiều tâm trạng như vậy,hảy vui lên bạn ah
-->tâm trạng nhìu ko tốt đâu suy nghỉ chóng già lắm đó Không Thương :.♥.: Không Nhớ :.♥.: Không Mơ Mộng :.♥.: :.♥.: Không Buồn :.♥.: Không Chán :.♥.: Lệ Không Rơi :.♥.: :.♥.: Không Yêu Ai Cả :.♥.: Lòng Băng Giá :.♥.: :.♥.: Không Nhớ Ai Cả :.♥.: Hồn Tự Do ![]() [Click Here To View mr.long's Signature] |
#9
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Xúc cảm của mỗi con người
|
#10
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Có buổi sáng chạy xe thật chậm. Bao người qua mặt. Bao xe nhấn còi. Lừng lững mà đi
Có buổi chiều không về nhà vội. Không cần đi làm. Chẳng ai chờ đợi. Không ai điểm danh Có những tối không biết làm gì để đừng đến ngày mai, để khỏi gặp những buổi mau nhàn hạ. Bỗng chốc lọt vào đám kẹt xe không cau có gì. CHiếc điện thoại cũng rảnh ràng cả ngày dù trong vùng phủ sóng. Không tin nhắn, không cuộc gọi lỡ, chỉ âm thầm đếm nhịp thời gian Đó cũng không phải là ngày chủ nhật. Ta cần cho ai? Thi thoảng trong cuộc đời ta gặp những ngày như thế. Nhẹ hẫng. Lưng chừng. Chợt thèm những vòng xe có đích, những đợi chờ, trách cứ, những bận rộn vô chừng. Chợt sợ sống một cuộc đời không biết gì vội vã ![]() thay đổi nội dung bởi: !LaNa!, 26-11-2008 lúc 08:22 PM. |
![]() |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|
![]() |
![]() |