![]() |
|
![]() |
#41
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Tiếc quá người em trong cái ni già rồi
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
|
#42
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Mấy hôm nj Sài Gòn mưa...
...Nắng tắt trên con đường dài, kí ức hôm qua mệt nhoài... |
#43
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Lang thang, rong ruỗi...và lại tìm thấy mình ở 1 góc nhỏ nào đó. Những ngày mệt mỏi thi cử, áp lực học hành cứ đến dồn dập, nhiều lúc muốn bỏ hết tất cả và nằm xuống...
|
#44
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
![]() Hãy để "phút nhìn lại"...thi thoảng...
Về nhà được 4 ngày. Ngày đầu thì nắng, ngày thứ 2 nắng to, ngày thứ 3 trời có mây..và ngày thứ 4 mưa..mưa dầm dề từ sáng đến chiều... ![]() Gia Đình: Ấm áp, hạnh phúc. Ba mẹ, bà chị cả đáng sợ, con em út khó tính..Yêu Thương mọi người. ![]() Thấy ba mẹ ngày một già hơn, mẹ lại hay đau hơn, mắt ba ngày càng yếu đi, Thương ba mẹ nhất. Ba Điu, Mẹ Nhung vẫn rứa, vẫn lo lắng quan tâm mình như con, ngày mình về mẹ Nhung cho 1 đĩa tôm to ơi là to.hjhj ^ ^ " Xju' yêu ba Điu mẹ Nhung nhiều lắm !!!" Bà chị cả đáng sợ và ông anh Phúc hâm hâm yêu thương nhau nhiều hơn trước, mình cũng thấy happy cho chị. Ai cũng giục cưới đi cho rồi mà 2 ông bà đó vẫn chưa biết răng đây. ![]() ![]() Mỗi lần về là lại thấy con em út cao hơn 1 tí, người lơn hơn 1 tí và khó tính hơn 1 tí. ![]() Về nhà ăn được bao nhiêu là món ngon, nhưng cũng chỉ kéo dài được 3 ngày thì phải đi nhổ cái răng cấm mọc bị lệch ![]() ![]() ![]() Lắng...đọng...dịu,thời tiết thật dễ chịu.Yên tỉnh,không gian thật nhẹ nhàng. ![]() Phần cuối viết cho 1 người... Không thể nói được gì, ko thể trách điều gì và cũng chỉ có thể để tất cả những " kỉ niệm lẫn giấc mơ" đều dừng lại.[chỉ có 3 từ "chấm - hết - chấm !"] Điều này riêng T cũng ko thể trả lời được. Vì chỉ bất chợt " dừng lại".Sao đã vội có thể biết sẽ ...tốt hơn được chứ. Có điều,hiện tại chắc chắn rằng:" cảm giác" tốt hơn H ạ...ít ra nó tạo cho chính T ko phải luôn cứ tự mâu thuẩn " dừng lại hay bước tiếp"(dằn vặt và rất mệt mỏi).Ít ra nó ko bắt T hoài nghi ở sự " quyết đoán" của mình.Ít ra nó ko làm T khó chịu bỡi quá nhiều thời gian " ko là chính mình,ko kiểm soát được"...nó có vẻ vừa ngu ngốc,vừa dại dột...nó " con nít" quá với T. Nó ko làm T vói cái cảm giác " làm phiền ng` khác,ng` mà T ko ghét" ,bỡi T tin ở luật nhân quả,T ko mê tín nhưng có những thứ T tin và T tin lắm cái điều " trước - sau" này ...ko thể kể hết,nhưng chừng ấy đủ để " một ai đó" biết...T đang,tốt hơn . Cảm ơn tất cả những gì đã qua, cảm ơn đã đến bên T, cảm ơn vì đã làm cho T vui và hạnh phúc... |
Bạn có lời cảm ơn đến !LaNa! với bài viết này | ||
LINK (06-07-2009) |
![]() |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
Ðiều Chỉnh | |
Xếp Bài | |
|
|
![]() |
![]() |