|
|
#501
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Vũ Đức An
Nối vần thơ gửi trao người tri kỷ Ở phương này vạn lý chẳng ngăn đôi Ước cùng nhau đi đến hết cuộc đời Nhắn dùm nhỏ ngàn lời sao mong nhớ. Nếu một ngày thơ vương sầu than thở Như con sông bên lở nhớ bên bồi Tình của nhỏ mơ mộng lắm người ơi Câu thơ cháy một thời anh giữ mãi Hamy Nhắn giùm nhỏ người ơi sao ngang trái Khiến xuôi chi cho nhỏ lại gặp người? Để tim hồng vương vấn tuổi đôi mươi Rồi nhung nhớ khi nhỏ vừa mười sáu! Cung đàn ấy người dệt bao huyền ảo Để nơi này nhỏ rỉ máu con tim Chỉ là thơ mà lòng nhỏ lại mềm Rồi ngơ ngẩn đắm chìm trong thi tứ! ---------- Post added at 11:46 AM ---------- Previous post was at 07:07 AM ---------- Cung đàn ấy người ơi xin cứ giữ Tiếng yêu thương từng chữ đã đâm chồi Khúc tự tình ước mộng chuyện lứa đôi Mong sum họp bên bồi cùng bên lở. Nhắn giùm nhỏ ngàn lời thương tiếng nhớ Đến bên người nhỏ mở cửa ngăn tim “Nếu một ngày” trang viết nhỏ đắm chìm Trong dấu ái nghe tim mình lỗi nhịp! ---------- Post added at 11:47 AM ---------- Previous post was at 11:46 AM ---------- Nhắn giùm nhỏ tiếng yêu giờ đang xếp Nhớ thương về, thơ hòa nhịp canh thâu Dù thời gian tiếp nối bạc mái đầu Nhưng tình ấy, nhỏ khắc sâu tâm khảm! Viễn xứ hỡi, Cali chiều ảm đạm Ở phương nào ai chạm khắc tên ai? Cung đàn thơ nhỏ gởi “Nếu một ngày” Mang tâm sự trải dài trên trang viết! ---------- Post added at 11:47 AM ---------- Previous post was at 11:47 AM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ở nơi đất Việt Có bao giờ tha thiết nhớ về ai? Rồi luyến lưu trang viết “Nếu một ngày” Dòng tâm sự chia hai cùng với nhỏ? Viễn xứ hỡi bao lời yêu còn đó Nhỏ xin người hiểu rõ nỗi lòng ai! Hãy lắng nghe tâm sự “Nếu một ngày” Và biết được những u hoài riêng nhỏ! ---------- Post added at 01:32 PM ---------- Previous post was at 11:47 AM ---------- Đêm cô quạnh ru hồn vào ngọn gió Tâm sự buồn riêng nhỏ có ai hay? Cung đàn thơ nhỏ dệt “Nếu một ngày” Đan thương nhớ miệt mài cùng thi tứ! Nhắn giùm nhỏ nỗi lòng người xa xứ Ai hiểu rằng từng chữ thấm máu tim “Nếu một ngày” nhỏ ngơ ngác đi tìm Trang nhật kí nhỏ chìm vào hoài niệm. ---------- Post added at 08:24 PM ---------- Previous post was at 01:32 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ canh thâu giờ đã điểm Nhỏ vẫn chờ buồn chiếm cả tâm tư Nhạc khúc ngân nức nở tiếng tạ từ Cho lòng nhỏ ưu tư hoài người nhỉ? Nhắn giùm nhỏ người ơi bao suy nghĩ Nhỏ vẫn chờ duy chỉ một người thôi Mặc thời gian gõ từng nhịp bồi hồi Nhỏ nào khóc sao mặn môi người hỡi? ---------- Post added at 08:28 PM ---------- Previous post was at 08:24 PM ---------- Vòng trái đất sao cách xa diệu vợi Ở phương nào người gởi trọn nhớ thương? Cung đàn thơ hòa nhịp lúc đêm trường Để cho nhỏ luôn vấn vương người mãi? Viễn xứ hỡi luyến lưu ai để lại Khúc nhạc tình còn mãi với thời gian Cho nhỏ xin đừng lỗi nhịp cung đàn Đừng mặc nhỏ trong trái ngang sầu nhớ! ---------- Post added at 05:12 AM ---------- Previous post was Hôm qua at 08:28 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi câu duyên nợ Cho nhỏ người gặp gỡ chút tình xa Cung đàn thơ tiếp nối phút giao hòa Sao nhung nhớ người ta chỉ riêng nhỏ? Viễn xứ hỡi xin đừng làm ngọn gió Lướt qua rồi xóa bỏ những dấu yêu Khúc nhạc thơ nhỏ đợi mãi bao chiều Dệt thương nhớ gởi cánh diều đi khắp! ---------- Post added at 05:38 AM ---------- Previous post was at 05:12 AM ---------- Nhắn giùm nhỏ trên đường đời tấp nập “Nếu một ngày” mình bỗng gặp lại nhau Cho nhớ thương phút chốc chợt dâng trào Nhưng nhỏ hiểu tình trao không riêng nhỏ. Trái tim ấy có bao dòng máu đỏ? Và ngăn nào dành riêng nhỏ người ơi! Nếu không yêu đừng thương nhớ trao lời Đừng để nhỏ trọn đời không quên được! ---------- Post added at 05:39 AM ---------- Previous post was at 05:38 AM ---------- Đường vạn nẻo người ơi chân cất bước Phút đăng trình có nghe xước trong tim? Nơi cung thơ thi tứ trải nỗi niềm Nhỏ chẳng hiểu mình tìm gì nơi ấy? Canh thâu gõ người ơi buồn biết mấy! Đêm giăng sầu ai lấy mất tim ai? Để từng giây nhỏ thao thức u hoài Niềm tâm sự “Nếu một ngày” nức nở! ---------- Post added at 05:18 PM ---------- Previous post was at 05:39 AM ---------- Nhắn giùm nhỏ lời tự tình muôn thuở Của một người đang ở rất xa xôi. Nơi trang thơ lặng lẽ bóng nhỏ ngồi Đêm giá lạnh bồi hồi tìm thi tứ! Ở phương ấy ân tình người cứ giữ Để nơi này nhỏ tìm chữ dệt thơ Khúc nhạc sầu day dứt tiếng đợi chờ Nào ai hiểu bao ngẩn ngơ lòng nhỏ? ---------- Post added at 05:18 PM ---------- Previous post was at 05:18 PM ---------- Người viễn xứ mang chút tình gởi gió Để nơi này lòng nhỏ lại tơ vương. Mây lãng du bay khắp mọi nẻo đường Cho Đất Thánh hoài thương trang thơ gởi! Nào ai hiểu ân tình người biên giới Vội lãng quên để mong đợi ngậm ngùi. “Nếu một ngày” thi tứ chợt kém vui Cung thơ khảy lòng bùi ngùi thương nhớ! ---------- Post added at 05:19 PM ---------- Previous post was at 05:18 PM ---------- Đành câm lặng mang chút tình vụn vỡ Gởi vào thơ nức nở khúc thương sầu. “Nếu một ngày” giả định đến bao lâu? Hay cứ mãi khắc sâu vào trang viết? Nhắn giùm nhỏ mối tình thơ tha thiết Của nhỏ xa đang da diết đợi người. “Nếu một ngày” dấu ái tuổi đôi mươi Tim lạc lối yêu người trong mộng ảo! ---------- Post added at 05:20 PM ---------- Previous post was at 05:19 PM ---------- Người viễn xứ có từng qua xóm đạo Biên giới kia người dạo bước nơi nào? “Nếu một ngày” lòng nhỏ thoáng xôn xao Trong chờ đợi gởi trao ngàn dấu ái! Nhắn giùm nhỏ khúc tình thơ vụn dại Nhỏ ngỡ ngàng có phải đó là yêu? Cớ vì sao ngơ ngẩn dưới nắng chiều, Rồi khắc khoải đăm chiêu trong đêm vắng? ---------- Post added at 05:20 PM ---------- Previous post was at 05:20 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ trời chiều giờ nhạt nắng Tiếng yêu đầu nhỏ dành tặng cho ai? Gom nhớ thương nhỏ gởi “Nếu một ngày” Cung thơ trỗi tỏ bày cùng viễn xứ! Đêm cô lẻ ngổn ngang dòng tâm sự Bao nỗi niềm viễn xứ biết có hay Nên đành thôi gởi lại “Nếu một ngày” Nhờ giả thiết ghi hoài tình của nhỏ! ---------- Post added at 05:21 PM ---------- Previous post was at 05:20 PM ---------- Vùng Đất Thánh với con sông Vàm Cỏ Chốn yên bình xóm Đạo đó người ơi! Xứ Tây Ninh nơi ấy nhỏ chào đời Mong viễn xứ nhận lời mời của nhỏ! Đến để thấy đêm rằm trời lộng gió Ánh trăng tròn sáng tỏ giữa không trung. Ngọn núi kia ghi chiến tích oai hùng Nơi Bà ngự, bao dung và nhân ái. ---------- Post added at 05:22 PM ---------- Previous post was at 05:21 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ tiếng tơ lòng ai khảy Cho nhỏ sầu khi vướng phải chữ yêu! Mang nhớ thương gói lại gởi cánh diều Đến viễn xứ bao điều chưa kịp nói! Xin hãy hiểu tình yêu nào có tội Dù bao lần nhỏ lạc lối cùng ai. Cung đàn thơ – ghi dấu – “Nếu một ngày” Đừng trách nhỏ phút u hoài người nhé!
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
[Click Here To View *HaMy*'s Signature] thay đổi nội dung bởi: *HaMy*, 21-03-2016 lúc 01:17 PM. |
#502
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Yen Ho
Lời ai đó vẽ quê mình đẹp quá Có núi bà dòng vàm cỏ uốn quanh Dầu tiếng như thăm thẳm nước trong xanh Soi bóng núi in lời ru dịu ngọt Ai đã qua đất cát cày chân xót Máu cha anh đổ xuống giữ quê mình Cho thắm màu đôi mắt nhỏ thêm xinh Và yêu tiếng tây ninh mùa lúa gọi Em là ai mà lời thơ bối rối Đan vào hồn bao tối mộng anh đi Em là ai cô gái tuổi xuân thì Quê em đó hẹn một ngày tương ngộ Tây ninh ơi tiếng lòng nơi cố thổ Ta sẽ về.. hoan lộ bước du ca.... Hamy Em là người con gái của Núi Bà Giờ nơi ấy sao cách xa vạn dặm Vùng đất Thánh tình quê luôn nồng thắm Ở nơi nào cũng nhớ lắm người ơi! Chiều quê hương văng vẳng tiếng ru hời Cho viễn xứ ngàn lời không thể tả Bao nhung nhớ khắc ghi vào trong dạ Đêm chợt buồn mang tất cả vào thơ Để bao ngày em dệt khúc đợi chờ Vùng đất Thánh ngẩn ngơ câu kinh kệ Quê hương ấy – quên ư – nào đâu dễ Nên thương sầu đẫm lệ ướt trang thơ! ---------- Post added at 05:06 PM ---------- Previous post was at 05:05 PM ---------- Yen Ho Thơ nhuốm sầu kẻ lữ thứ bơ vơ Để tiếng buồn lời ru trăng vằng vặc Con sóng xô bãi bờ ôm ruột thắt Núi u trầm nằm lặng lẽ chiều hôm Núi giăng mây xa xót lộng gió nồm Hồ trẫy sóng gió chồm đêm tan vợi Anh nhớ em con sóng gào tâm nhớ Ơ.. bé này.. cô gái nhỏ tây ninh Anh nhớ em mà dạ mãi hoài thinh Chờ ai đó bóng hình ngày yêu dấu Em ở đâu giữa yêu thương buồn dẫu... Tuy xa mà vẫn nhớ những ngày nao... Hamy Lời của ai cho lòng thấy dạt dào Không gần biển mà sao hồn dậy sóng? Câu thơ gởi đêm sầu riêng một bóng Để nơi này dệt mộng gởi tri âm! Chưa từng quen sao như đã ươm mầm Câu dấu ái thầm trao bao giờ nhỉ? Người phương ấy – nhỏ nơi này – vạn lí Cách nửa vòng suy nghĩ có chung đôi? Nhỏ với người giờ thật quá xa xôi Người cùng xứ mà cứ bồi thơ mãi! Nhỏ hồi tiếp chợt thấy lòng tê tái Giờ cũng đành nhỏ phải thức tàn canh! ---------- Post added at 05:07 PM ---------- Previous post was at 05:06 PM ---------- Yen Ho Thôi nhỏ ơi.. em thức dạ sao đành Vần thơ ấy ai dỗ dành ngày cũ Riêng anh đây ôm cõi lòng héo rũ Xa xôi mà... ấp ủ được gì không ? Anh vẫn là ngọn gió giữa mênh mông Trôi vô định biết nẻo nào bờ bến Em có là nẻo bình yên anh đến Hay lại là....men chếnh choáng hồn ai Vần thơ này gởi nhỏ buổi hôm nay Mong tao ngộ hẹn ước ngày gặp gở Nếu duyên kia chẳng có điều trắc trở Hẹn ngày về... đắp nhớ mộng cùng em..... Hamy Cung đàn sầu khắc khoải nhỏ vào xem Lời nhắn gởi đính kèm, ai hiểu nhỏ Người viễn xứ phiêu bồng như cơn gió Để nơi này còn đó những tơ vương! Lời của người nhỏ biết ở quê hương Chưa từng gặp nào vấn vương người hỡi Người với nhỏ giờ cách xa diệu vợi Chẳng hẹn thề sao lại có đợi mong? Chỉ biết nhau trang viết gởi đôi dòng Đừng giễu cợt cho buồn lòng viễn xứ Dấu yêu ấy nhỏ xin người hãy giữ Đừng vội vàng thi tứ dệt lời yêu! ---------- Post added at 05:09 PM ---------- Previous post was at 05:07 PM ---------- Yen Ho Chẳng vội vàng lời ấy gió thênh thang Thơ ai viết cứ miên man trong dạ Nhỏ trách anh vì lời thơ vội quá Nhưng trái sầu rụng xuống héo còn đâu... Hỡi nhớ này xin đợi ở quê hương Đan giúp tôi vạt nắng chiều xa ngái Nhỏ của tôi vẫn e dè con gái Gió thì thầm kẻo ngại nhỏ buồn lâu Anh sẽ về khơi lại mấy dây trầu Hàng cau trước chắc giờ buồng ra trái Vần thơ kia khi không còn xa ngái Anh mang trầu cau ấy.. hỏi về ai Hamy Gởi đến người khi chiều nắng chưa phai Cơn gió thoảng như u hoài cùng nhỏ? Lời hồi đáp trang thơ giờ hiểu rõ: Phút xao lòng người ngỏ ý trầu cau? Xứ Tây Ninh người cư ngụ nơi nào? Thơ tỏ ý mà sao chưa hề biết? Nào có phải khúc tự tình tha thiết Để nhỏ người da diết nhớ thương nhau? Người cứ về chăm chút mấy buồng cau Và tưới nước mấy dây trầu người nhé! Nhờ thi tứ dệt lời ru khe khẽ Nhỏ chẳng hề chờ đợi kẻ không quen! ---------- Post added at 05:10 PM ---------- Previous post was at 05:09 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cung đàn thơ khe khẽ Đưa nhỏ về nơi đất mẹ thân yêu Có sông Vàm lấp lánh dưới nắng chiều Tầng không ấy, bao cánh diều khoe sắc! Lúa vàng rực chờ bàn tay người gặt Hương dịu dàng xiết chặt mối tình quê Dù nơi nao nhỏ cũng sẽ nhớ về Tình Đất Thánh vẫn không hề thay đổi! ---------- Post added at 05:10 PM ---------- Previous post was at 05:10 PM ---------- Yen Ho Nhỏ chẳng hề chờ đợi kẻ không quen Ừ.. anh biết .. đã hoen màu ái cũ Lời thơ xưa chỉ mình ta ấp ủ Đan vào buồn câm nín gởi thu xưa Anh sẽ về vun giậu mướp hàng dưa Trầu héo lá từ xưa rồi em ạ Kể từ ngày nhỏ xem như xa lạ Cau đỏ quày trầu héo gió đòng đưa Anh vẫn chờ nhỏ ấy của ngày xưa Nhớ nụ cười dịu trưa trời râm mát Nhớ giọng ai chiều buồn ra sông hát Để giờ sầu xé nát trái tim anh Thôi cũng đành xếp lại nỗi hờn quanh Sáo qua sông xổ lồng quên tình cũ Bến sông tương kẻ khờ ta đứng rũ Trông sang bờ... rụng trắng xóa.. mù u Hamy Mây phiêu bồng về với chốn lãng du Cho nhỏ hiểu lời ru nào riêng nhỏ? Trang thơ viết đành thôi mang gởi gió Cũng bởi vì ai đó chẳng hiểu ai? Người cứ về nơi đấy một sớm mai Hãy cố gắng miệt mài chăm sóc nhé Dây trầu ấy hôm qua còn rất khỏe Mới vài giờ chả nhẽ héo người ơi? Cung đàn thơ nhỏ hồi đáp mấy lời Sao người bảo hỡi ơi cau đỏ sắc? Chưa lần gặp, nào hẹn thề bền chặt Cớ sao người bảo chắc “nhỏ ngày xưa”? Người cứ về vun giậu mướp hàng dưa Nhưng nhỏ hiểu trầu kia chưa hề héo Người nơi ấy lời thơ sao quá dẻo Để nơi này mang ghẹo nhỏ xa xôi! Người cứ về xây ước mộng lứa đôi Nhưng tình ấy - bồi hồi – xin gởi gió Nhờ thi tứ người ơi đành nói rõ Lỗi câu thề - nào phải chính nhỏ đâu! ---------- Post added at 05:12 PM ---------- Previous post was at 05:10 PM ---------- Yen Ho Kẻ hẹn thề là nhỏ chứ ai đâu Người đã bước .. chắc quên tình kẻ vọng Lá trầu không.. cau quày buồn rũ lắm Nhỏ có còn.. nhớ mộng thuở ta mong Chắc là không... nhỏ ấy đã theo chồng Bến sông xưa con đò buồn lại ngóng Để chiều nao ra bờ xưa anh vọng Tiếc em rồi... chỉ trách gió mênh mông... Tiếc em rồi.. chỉ trách gió mênh mông Câu hát xưa rơi xuống dòng lệ ướt Em đã quên ... những ngày xưa chung bước Cả bây giờ.. cũng khướt chối tình anh Ừ thì thôi.. âu phận số sẳn dành Ta có duyên nhưng chẳng vương vào nợ Em cứ quên... về xứ xa làm vợ Anh giấu niềm... để dạ trống bơ vơ.... Hamy Trang thơ kia gặp nhau phút tình cờ Lời hồi đáp sao bất ngờ người nhỉ? Người với nhỏ nào đâu là tri kỉ Mà trách hờn lại chỉ nhỏ xa xôi? Nhỏ với người từng ước hẹn lứa đôi? Sao lạ quá, bồi hồi trang thơ gởi Người biết nhỏ ở nơi nào chỉ với, Giờ ở đâu tới đấy để làm gì? Đọc thơ người nhỏ bỗng lệ ước mi Giận người đó, gieo tiếng chì tiếng bấc Rồi cho nhỏ đã theo chồng đi mất Để cho ai đau xót cất trong lòng? Gởi đến người lời nhắn: đó là không Nhỏ xa xứ nào theo chồng người nhỉ Thôi đã hiểu người chẳng là tri kỉ Nên nhỏ người suy nghĩ chẳng trùng nhau! ---------- Post added at 05:15 PM ---------- Previous post was at 05:12 PM ---------- Yen Ho Chớ vội sầu để chữ héo sầu đau Anh đã quên.. lại chọc nàng hờn dỗi Vậy thì đây lời thơ này xin lỗi Gởi gió chiều mang đến nhỏ anh mơ Ừ thì thơ.. mộng ta tìm tri kỷ Trăm năm nào bằng kẻ hiểu lòng ghi.. Ừ thì thơ... nhung nhớ có ai ghì Mong mai trúc thắm đời câu kỷ niệm... Hamy Cung thơ gởi nghe nỗi buồn xâm chiếm Ở nơi nào ai hoài niệm nhớ ai? Cho thi từ giây phút chợt u hoài Để người đọc thở dài cùng trang viết! Người với nhỏ mới quen chưa từng biết Nên mang lời tha thiết thử nhỏ đây Phương trời xa hờn dỗi gởi gió mây Để thi tứ nơi này luôn thắm mãi! ---------- Post added at 05:19 PM ---------- Previous post was at 05:15 PM ---------- Yen Ho Ai đã nói vần thơ không bờ bãi Kết tâm hồn đồng điệu kẻ yêu thơ Nhỏ với anh tuy xa cách đôi bờ Nhưng.. câu chữ như vẫn chờ hòa hợp Đâu là khúc tri âm tình đã gộp Đâu là lời tri kỷ hóa vần thơ Thỏa nỗi lòng xin gởi ước vào mơ Ta và nhỏ vui đời tâm mãi nguyện Chữ nợ kia đong bằng câu duyên số Chữ bạn này xin đấu dạ đầy thêm... Hamy Bởi yêu thơ nên thao thức từng đêm Lời hồi đáp – mọi người chìm vào mộng Nơi Đất Thánh đêm về có gió lộng? Để nơi này nhỏ thấy giống nhỏ ghê! Mình mới quen chưa từng phút hẹn thề Nhưng thơ gởi sơn khê trong gang tấc Câu đối ẩm dệt ngàn lời chân thật Đến bên người, chúc ngon giấc người ơi! Cung đàn thơ giây phút đến góp lời Cùng viễn xứ ru hời câu tri kỉ. ---------- Post added at 05:20 PM ---------- Previous post was at 05:19 PM ---------- Yen Ho Thơ ai viết muôn dòng anh suy nghĩ Bởi vẫn buồn thương nhớ gió đêm ơi Anh sẽ hòa từng giọt chắt chiu thơ Tằm nhả kén ươm đời say giấc huyễn Nhưng trong tâm bến lòng con sóng chuyển Ai đợi chờ.. ai rẫy.. nuối vần thơ Đến bao giờ.. con sóng hết bơ vơ Buồn bạc trắng ngọn đầu tan cát chảy Chiều thôi ôm nỗi lòng đêm hoang hoải Anh thôi sầu níu nguyệt bóng thu phai Ước.. chỉ là ước mộng của ngày mai Còn thực tại anh mang sầu rao bán Vần thơ điên kẻ chê người thêm chán Gánh nỗi buồn trĩu nặng gót dương gian Hamy Gởi đến người, người hỡi nhỏ xin can Vần thơ ấy nhỏ van người đừng bán Nhỏ chẳng hiểu tình thơ được bao vạn Để cho người rao bán có ai mua? Cuộc sống này có kẻ thắng người thua Và thi phú cũng vui đùa như vậy? Phút buồn bã cung đàn kia ta khảy Để tâm hồn tan chảy với vần thơ Đã bao lần nhỏ dệt những ước mơ Rồi gởi đến khúc tình thơ muôn thuở Dù nhỏ biết đôi khi lời vụn vỡ Khóc thương sầu nức nở lúc hoàng hôn! Để cho thơ hòa nhịp với tâm hồn Bao khắc khoải, nỗi bồn chồn thương nhớ Niềm riêng ấy bao nỗi sầu chuyên chở Nhỏ gói vào riêng cất ở trong thơ! ---------- Post added at 05:21 PM ---------- Previous post was at 05:20 PM ---------- Trang thơ viết nhỏ cùng người tiếp nối Nhỏ nào hay ai đó dỗi nhỏ rồi Để nơi này dòng lệ chợt mặn môi Nghe lời trách – chia đôi dòng suy nghĩ! Nhắn giùm nhỏ - đến với người vạn lí Phút giây sầu nhỏ chỉ biết tìm thơ Nhỏ nào hay ai đó lại thẫn thờ Rồi cho nhỏ ngẩn ngơ tim lạc lối! Xin đừng trách bởi phút giây nông nổi Khúc nhạc sầu mang đối với tri âm Cung đàn thơ – từng chữ lại hiểu lầm Trong canh vắng trầm ngâm lời hờn dỗi! ---------- Post added at 05:21 PM ---------- Previous post was at 05:21 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi bao nhiêu tuổi Để nơi này tiểu muội gọi bằng ca Cung đàn thơ chớ hoảng hốt “ái chà” Rồi bảo nhỏ là người ham làm lớn! Nhỏ là vậy tính thích hay đùa giỡn Đừng vội cười nhỏ nhớn giống trẻ em Tại nhỏ xa còn bé, lớn không thèm Vì nhỏ nít hay kèm lì xì tết! ---------- Post added at 05:22 PM ---------- Previous post was at 05:21 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cung đàn thơ gắn kết Cho người xa thi tứ dệt cùng nhau Trang viết kia giây phút cứ gởi vào Theo năm tháng dạt dào tình viễn xứ! Nơi đất Thánh ân tình người cứ giữ Để nơi này nhỏ góp chữ hòa thơ Tình quê hương gắn kết tự bao giờ Cho lữ thứ ngẩn ngơ ngày xuân muộn? ---------- Post added at 05:23 PM ---------- Previous post was at 05:22 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cách xa nào ai muốn Để từng giờ hồn cuộn những ưu tư Cung đàn thơ nức nở khúc tạ từ Nước mắt nhỏ bây chừ rơi lả chả. Viễn xứ hỡi mặc dòng đời hối hả Dù nghìn trùng luôn vững dạ người ơi! Dấu yêu kia xin ghi khắc trọn đời Vẫn nhớ mãi khúc ru hời năm cũ! ---------- Post added at 05:23 PM ---------- Previous post was at 05:23 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ bao lời sao nói đủ Khúc tự tình bất hủ đến ngàn sau Dù nghìn năm trang viết có nhạt màu Lòng của nhỏ vẫn trước sau không đổi! Nhắn giùm nhỏ người ơi đừng hờn dỗi Dù nơi này nhỏ nối tiếp vần thơ! Tiếng nhớ thương nhỏ dệt cứ từng giờ Nhưng tình ấy vẫn chờ người nơi đó! ---------- Post added at 05:24 PM ---------- Previous post was at 05:23 PM ---------- Người có biết canh khuya tay phím gõ Bóng nhỏ ngồi nơi đó để chờ ai? Nơi trang thơ giả định “Nếu một ngày” Rồi cô quạnh u hoài trong đêm vắng! Gởi giùm nhỏ biết bao nhiêu lời nhắn: Đến cùng người gắn kết chuyện lứa đôi Dù cách xa tình ấy vẫn đâm chồi Vui hạnh phúc môi chạm môi người hỡi! ---------- Post added at 05:24 PM ---------- Previous post was at 05:24 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ khúc tình thơ diệu vợi Để phương này nhỏ gởi những hoài mong Viễn xứ ơi người có hiểu cho lòng Đêm khoắc khoải chất chồng bao niềm nhớ! Trong canh vắng nhỏ chờ người muôn thuở Ở nơi nào người có nhớ nhỏ không? Hãy nói đi dù lời chẳng thật lòng Cho nhỏ hiểu không đợi mong người nữa! ---------- Post added at 05:25 PM ---------- Previous post was at 05:24 PM ---------- Người nơi ấy cớ sao còn lần lựa Tiếng yêu thương đôi lứa đã hẹn thề Khúc tự tình của kẻ cách sơn khê Sao trang viết người chẳng hề nhớ tới? Nhắn giùm nhỏ người ở đâu người hỡi Có biết chăng nhỏ đợi đến bệnh rồi Nghe xót lòng nước mắt chợt mặn môi Nào ai hiểu nhỏ ngồi rưng ngấn lệ! ---------- Post added at 05:26 PM ---------- Previous post was at 05:25 PM ---------- Người phương ấy – nhỏ quên – nào đâu dễ Nên nhớ thương đẫm lệ suốt đêm dài Đã bao lần nhỏ nghĩ đến đúng - sai Nhưng bất lực không tài nào giải nổi! Nhắn giùm nhỏ người ơi bao hờn dỗi Có khi nào người hỏi bệnh làm sao? Nhỏ nơi đây xơ xác nhạt má đào Người chẳng hiểu nên lòng đau như cắt! ---------- Post added at 05:27 PM ---------- Previous post was at 05:26 PM ---------- Quan Huy Như Ngọc Này cô bé dỗi hờn hay mắc cở Lời thơ buồn có phải nhớ ấy chăng Dù yêu xa nhỏ hãy nhớ cho rằng Tình vẫn trọn vẫn thương nàng lắm đó Nhắn cho nhỏ một lời yêu thấm đỏ Máu trong tim vẫn chảy đó không ngừng Nhớ hay không thuở đó cũng đã từng Chiếc hôn ấm như kẹo gừng có nhớ. Hamy Nhắn giùm nhỏ khúc tình thơ dang dở Đến người xa nức nở tiếng nhỏ sầu Nhỏ bệnh rồi thi tứ chẳng thấy đâu Lời hồi đáp dăm câu sao khó thế? Viễn xứ hỡi mắt nhỏ giờ hoen lệ Lòng buồn tênh không thể đáp thơ người Trang viết sầu vắng hẳn tiếng nhỏ cười Vì đổ bệnh thi từ lười trốn mất! ---------- Post added at 05:28 PM ---------- Previous post was at 05:27 PM ---------- Duong Tử Lang Anh cũng chỉ mang lòng ra trải bán Nên thơ sầu vô hạn kiếp phù sinh Chữ trăm năm đau đáu một bóng hình Câu vàng đá một mình anh lỡ bạn Duyên hay số giống như đời giải toán Nên đâu là nghiệm số đúng hay sai Hồn thơ anh xin hóa gió mưa dài Xoa nhân thế một đời tâm hiu hăt Yêu là đau một cõi hồn chết thật Anh bây giờ lay lắt đá thời gian. Hamy Gởi đến người nơi ấy chút nắng vàng Vùng biên giới thênh thang chờ mùa hạ Viễn xứ hỡi thi từ giờ đâu cả Để phương này nhỏ vất vả hồi thơ! Người đã mang đến nhỏ những bất ngờ Nơi trang viết lời thơ nhiều suy đoán Cuộc đời ấy nào đâu là bài toán Để cho người phải chọn nghiệm đúng sai? ---------- Post added at 05:30 PM ---------- Previous post was at 05:28 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ canh khuya giờ mấy khắc? Để nhỏ chờ se thắt trái tim yêu Nơi cung thơ nhỏ gởi gắm thật nhiều Rồi nức nở quạnh hiu trong đêm vắng! Viễn xứ hỡi bao lời yêu góp nhặt Có phải người son sắt gởi nhỏ không? Hay thoảng qua giây phút xuyến xao lòng Để cho nhỏ cứ hoài mong người mãi! ---------- Post added at 05:30 PM ---------- Previous post was at 05:30 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi hồn tê tái Cung đàn thơ nhỏ khảy khúc nhạc buồn Trời chờ hạ nên chẳng có mưa tuông Sao mắt nhỏ cứ tuồn bao ngấn lệ? Nỗi nhớ ấy – nhỏ cố quên - không dễ Nên từng ngày đẫm lệ ướt trang thơ Người xa ơi có đọc chớ bất ngờ Đừng cười nhỏ sao dại khờ quá đỗi! ---------- Post added at 05:31 PM ---------- Previous post was at 05:30 PM ---------- Viễn xứ hỡi, tim kia nào có tội Dù bao lần nhỏ nông nổi tiếng yêu Nơi trang thơ nhỏ cứ dệt thật nhiều Niềm tâm sự từng chiều chưa nói hết! Ở nơi ấy, ân tình người cứ dệt Để phương này nhỏ kết vạn lời yêu Đến người xa nhớ nhé hỡi cánh diều Về đất mẹ bao điều chưa kịp nói! ---------- Post added at 05:32 PM ---------- Previous post was at 05:31 PM ---------- Lần đầu tiên lạc bước đến xứ Thanh Thi tứ vụng chẳng thành câu người nhỉ Nhỏ xin đó mong các anh các chị Thông cảm giùm đừng bắt bí nhỏ hen! Trang viết này, cho nhỏ phút bon chen Thơ có dở đừng chê khen tội lắm! Lời nhỏ gởi, gió ơi ru chầm chậm: Đến nơi này, nhỏ thương lắm người ơi! ---------- Post added at 06:04 PM ---------- Previous post was at 05:32 PM ---------- Nhỏ là người nơi biên giới mù xa Chiều nhạt nắng thiết tha câu chờ đợi Xứ Thanh ấy, nhỏ chưa lần đi tới Mượn nơi này nhỏ gởi chút tình thơ. Chợt đến đây trong giây phút tình cờ Nhưng lòng nhỏ sao bất ngờ quá đổi Trang lưu bút biết bao người tài giỏi Để nơi này nhỏ lạc lối vần thơ! ---------- Post added at 06:05 PM ---------- Previous post was at 06:04 PM ---------- Xứ Thanh ơi, phút tao ngộ bất ngờ Cho lòng nhỏ ngẩn ngơ tìm thi tứ Sao thấy lạ lời kia giờ ai giữ Để nơi này nhỏ tìm chữ chẳng ra? Dù nơi đâu đất nước vẫn chung nhà Trang nhật kí sao thiết tha lòng nhỏ Bao cảm mến xin gởi vào ngọn gió Đến nơi này bày tỏ những dấu yêu! ---------- Post added at 06:05 PM ---------- Previous post was at 06:05 PM ---------- Nếu đã hiểu phút giây tim lạc lối Nhỏ xin người đừng giận dỗi người ơi! Cung đàn thơ nhỏ hồi đáp vạn lời Nhưng tình ấy ngàn đời nào thay đổi! Trang thơ viết chân thành không giả dối Dù bao lần nhỏ tiếp nối cùng ai Bạn tri âm gặp gỡ phút u hoài Rồi đồng cảm nơi này tim lỗi nhịp! ---------- Post added at 06:06 PM ---------- Previous post was at 06:05 PM ---------- Theo ngày tháng vần thơ kia cứ tiếp Để nơi này nhỏ xếp lại dấu yêu Gởi người xa – nhỏ nhờ đến cánh diều Mong viễn xứ hãy hiểu cho lòng nhỏ! Ở phương ấy ngày rằm trăng có tỏ Giống Tây Ninh – nơi của nhỏ chào đời? Để đêm về lòng nhỏ thoáng chơi vơi Chợt nhớ lại tiếng ru hời năm đó! ---------- Post added at 06:07 PM ---------- Previous post was at 06:06 PM ---------- Đêm cô quạnh trang thơ riêng mình nhỏ Thức tròn canh nơi đó nhớ chuyện mình Nhật kí sầu của nhỏ xứ Tây Ninh Cứ dệt mãi ân tình người lữ thứ! Nơi trang viết mình nhỏ tìm câu chữ Trải nỗi lòng thi tứ nói hộ ai Đêm dần trôi nhỏ giấu tiếng thở dài Nào ai thấu nỗi u hoài của nhỏ? ---------- Post added at 06:08 PM ---------- Previous post was at 06:07 PM ---------- Đành chấp nhận tình thơ mang gởi gió Đến cùng người nơi đó giữ trái tim Cố nhân ơi sao trang viết im lìm Cho lòng nhỏ lại chìm trong nức nở. Gởi giùm nhỏ khúc tình thơ vụn vỡ Đến cùng người bao tiếng nhớ lời thương Ai vô tâm cho nhỏ đợi canh trường Nơi trang viết tơ vương hoài người nhỉ? ---------- Post added at 06:08 PM ---------- Previous post was at 06:08 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ bao nhiêu lời hoa mĩ Có phải người riêng chỉ gởi nhỏ không? Hay trang thơ trau chuốt tỏ nỗi lòng Rồi trải khắp phiêu bồng đi mọi nẻo? Cung thơ dệt lời ai sao quá khéo Mượn thi từ để ghẹo nhỏ biên cương Viễn xứ ơi, đừng như kẻ qua đường Vội quên hết tơ vương mình từng gởi! ---------- Post added at 06:10 PM ---------- Previous post was at 06:08 PM ---------- Nơi xứ Thanh ghé lại lúc trời chiều Lòng viễn xứ có nhiều điều muốn tỏ Thi tứ dệt lưu ân tình của nhỏ Quê hương mình nơi đó cảnh đẹp ghê! Nhỏ là người vốn chẳng phải cùng quê Nơi Đất Thánh giờ sơn khê diệu vợi Nhưng lòng nhỏ tình thơ luôn hướng tới Trang web này người hỡi kết tâm giao! ---------- Post added at 06:10 PM ---------- Previous post was at 06:10 PM ---------- Nơi xứ Thanh nhỏ lặng lẽ bước vào Trong hiu quạnh gởi trao câu thơ viết Phương trời ấy - viễn xứ ơi có biết Bóng nhỏ chờ trong da diết chiều hôm? Trời còn xuân nên chưa có gió nồm Để cho nhỏ riêng mình ôm nỗi nhớ Thi tứ dệt khúc tình thơ dang dở Trong đợi chờ nức nở lúc tàn canh! ---------- Post added at 06:11 PM ---------- Previous post was at 06:10 PM ---------- Ai có về ghé Lưu Bút xứ Thanh Nhắn giùm nhỏ người ơi giờ canh vắng Tiếng gõ nhịp đêm khuya nghe vẳng vẳng Để cho lòng viễn xứ nặng nhớ nhung! Quê hương ơi giờ xa cách nghìn trùng Nhưng lòng nhỏ vẫn chung dòng máu Việt Nơi đất mẹ, viễn xứ ơi có biết Nhỏ phương này vẫn tha thiết nhớ thương! ---------- Post added at 06:11 PM ---------- Previous post was at 06:11 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ không gian xa diệu vợi Ở nơi nào ai có đợi chờ ai? Để trang thơ bóng nhỏ cứ miệt mài Tìm thi tứ trải dài trong nhung nhớ! Người phương ấy phải chăng là duyên nợ Xuôi nhỏ - người gặp gỡ để rồi yêu. Bao nhớ thương gói lại gởi cánh diều Rồi chờ đợi từng chiều trên trang viết! ---------- Post added at 06:12 PM ---------- Previous post was at 06:11 PM ---------- Trong đêm vắng người ơi người có biết Nhỏ đợi chờ da diết cả năm canh. Nếu đã thương sao tim ấy không dành Cho riêng nhỏ, hỡi anh – người viễn xứ! Nếu đã hiểu cớ sao còn do dự Mặc nhỏ chờ cho thi tứ buồn tênh. Cung đàn thơ nhỏ nức nở bắt đền, Trách người đó, sao vội quên hồi đáp! ---------- Post added at 06:12 PM ---------- Previous post was at 06:12 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi sao chậm chạp Trang thơ chờ hồi đáp chẳng thấy đâu? Để phương xa nhỏ khắc khoải ôm sầu Trong nhung nhớ canh thâu nào ai biết? Gởi giùm nhỏ chút tình thơ da diết Đến quê nhà bất diệt một tình yêu Nhỏ nơi đây dệt thương nhớ thật nhiều Rồi gói lại nhờ cánh diều mang đến! ---------- Post added at 06:13 PM ---------- Previous post was at 06:12 PM ---------- Viễn xứ hỡi bao giờ thuyền cập bến Để nhỏ - người tính đến chuyện tương lai Nhớ thương xưa hết gởi “Nếu một ngày” Và thi tứ chẳng u hoài trang viết! Nhắn giùm nhỏ bao lời yêu tha thiết Nhỏ phương xa da diết nhớ thương người Khúc nhạc tình ghi dấu tuổi đôi mươi Trang nhật kí khắc tên người nơi ấy! ---------- Post added at 06:14 PM ---------- Previous post was at 06:13 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ dòng thời gian đưa đẩy Nơi trang thơ nhỏ khẩy khúc đợi chờ. Cung đàn tình dìu nhỏ đến bến mơ Tuổi mười sáu thẫn thờ bao dấu ái. Nơi trang web ngàn lời yêu còn mãi Để phương này nhỏ lại thấy nhớ ai Đêm từng đêm gởi mộng “Nếu một ngày” Chờ tao ngộ ru hoài câu hạnh phúc! ---------- Post added at 06:14 PM ---------- Previous post was at 06:14 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ lời của người tên Trúc Ở nơi nào ai đó chúc ngủ ngon Để phương này nhỏ Trúc chợt cười giòn Lời ru ấy vẫn còn lưu dấu ấn! Nhắn giùm nhỏ người ơi khi hờn giận Nhỏ thả hồn vớ vẩn với trang thơ Bởi nơi đây ghi dấu phút tình cờ Người gặp nhỏ rồi ngẩn ngơ thi tứ! ---------- Post added at 06:15 PM ---------- Previous post was at 06:14 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ đến cùng người viễn xứ Trang thơ này từng chữ dệt nhớ thương Gởi nỗi lòng người con gái biên cương Bao mong đợi ngát hương tình Đất Thánh. Viễn xứ hỡi nơi ấy trời có lạnh Phút giây nào người chạnh nhớ nhỏ xa? Rồi ước mơ mình sum hợp một nhà Để thi tứ không xót xa người nhỉ? ---------- Post added at 06:20 PM ---------- Previous post was at 06:15 PM ---------- Nơi trang viết bao lời yêu thủ thỉ Gởi đến người vạn lí của nhỏ ơi! Đan nhớ thương thi tứ chợt nghẹn lời Nói sao hết nỗi chơi vơi lòng nhỏ! Người lữ thứ xin đừng như cơn gió Lướt qua rồi xóa bỏ những dấu yêu Để nhỏ xa vương vấn nhớ thật nhiều Trong canh vắng đâm chiêu niềm tâm sự ---------- Post added at 06:27 PM ---------- Previous post was at 06:20 PM ---------- Nơi trang viết mình nhỏ tìm con chữ Dệt câu từ - tâm sự gởi người xa Trong đêm thâu lặng lẽ nhỏ khóc òa Nào ai hiểu những thiết tha lòng nhỏ? Viễn xứ hỡi bao lời thương còn đó Khúc tự tình phím gõ điệu buồn tênh Ở nơi nào người chẳng nhớ lại quên Cho trang viết nhỏ bắt đền giận dỗi! ---------- Post added at 06:27 PM ---------- Previous post was at 06:27 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi trang thơ nối Có nhiều lần tim lạc lối yêu thương Đến người xa phút chốc gặp bên đường Nhưng tình ấy chỉ tơ vương giây lát. Viễn xứ hỡi nhỏ nào đâu phụ bạc Dù bao lần thơ lạc lối trời yêu Và ngẩn ngơ thi tứ dệt thật nhiều Phút đồng cảm nhờ cánh diều mang tới! ---------- Post added at 06:28 PM ---------- Previous post was at 06:27 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ lời thơ buồn diệu vợi Đến cùng người mang tới những chơi vơi. Trang viết kia nhỏ tiếp nối bao lời Nhưng gắn bó trọn đời riêng người ấy! Trang thơ viết trời khuya nhỏ ngồi đấy Cung đàn sầu nhỏ khảy khúc bi ai… Mặc đêm thâu gõ nhịp hết canh chầy Người có hiểu nơi này riêng nhỏ đợi! ---------- Post added at 06:29 PM ---------- Previous post was at 06:28 PM ---------- Không gian ấy giờ bỗng xa vời vợi Cách nửa vòng người hỡi có nhớ chăng? Chuyện ngày xưa chú Cuội với chị Hằng Ru giấc nhỏ bao đêm bằng cổ tích! Nhắn giùm nhỏ, người ơi khuya tĩnh mịch Nhỏ giật mình thích nghe kể chuyện ghê Rồi ước ao người gởi gió mang về Lời êm ái cận kề ru nhỏ ngủ! ---------- Post added at 06:29 PM ---------- Previous post was at 06:29 PM ---------- Viễn xứ hỡi trời kia bao tinh tú Để nơi này thơ dệt đủ lời yêu? Đêm cô đơn đan sợi nhớ thật nhiều Gởi phương ấy nhờ cánh diều giúp nhỏ! Nào ai hiểu tình thơ mang gởi gió Để đêm về nghe gõ nhịp sang canh. Trời cuối xuân ánh trăng tỏa trong lành Soi mắt nhỏ long lanh bao ngấn lệ! ---------- Post added at 06:30 PM ---------- Previous post was at 06:29 PM ---------- Nơi đất Thánh đêm về vang tiếng kệ Ở nơi này nhỏ rơi lệ nhớ ai Mang cô đơn gởi đến “Nếu một ngày” Tình viễn xứ - nỗi u hoài – trải rộng! Nhắn giùm nhỏ trời đêm nay lạnh cóng Mặc nhỏ ngồi đan mộng tới tương lai Nhớ thương ơi khắc ghi “Nếu một ngày” Niềm riêng gởi, mấy ai người hiểu rõ? ---------- Post added at 06:30 PM ---------- Previous post was at 06:30 PM ---------- Nào ai biết đêm thâu riêng mình nhỏ Đợi chờ người vò võ cả từng canh? Cung đàn thơ nhỏ dệt mãi không thành Ôm sầu nhớ cũng đành thôi gởi gió! Tiếng điểm nhịp sang canh giờ đã gõ Nhỏ giật mình mới đó sáng rồi ư? Nơi cung thơ nhỏ khảy khúc tạ từ Đành gác lại mọi ưu tư sầu nhớ! ---------- Post added at 06:31 PM ---------- Previous post was at 06:30 PM ---------- Đêm tĩnh mịch cung đàn thơ than thở Trách hờn người để lỡ hẹn cùng ai Cho sợi buồn giăng phủ “Nếu một ngày” Và ngọn gió chợt làm cay cả mắt! Viễn xứ hỡi nếu tình không bền chặt Nhỏ xin người chớ chắc lọc yêu thương Đừng ngọt ngào thi tứ phủ vấn vương Cho lòng nhỏ hết canh trường thổn thức! ---------- Post added at 06:31 PM ---------- Previous post was at 06:31 PM ---------- Viễn xứ hỡi, canh khuya làm định mức Nhỏ với người ai thao thức nhiều hơn? Nơi trang thơ chỉ mình nhỏ trách hờn Người đã hiểu cứ vờ như không biết! Nhắn giùm nhỏ khúc tơ lòng da diết Đến một người nghe khôn xiết nhớ thương! Thời gian trôi điểm nhịp mấy canh trường Tuổi mới lớn lại vấn vương người lạ! ---------- Post added at 06:32 PM ---------- Previous post was at 06:31 PM ---------- Xin gởi hết những sầu riêng trong dạ Đến cho người nay đã được bao năm? Cung đàn thơ nhỏ cô độc âm thầm Người viễn xứ giờ xa xăm có phải? Tình đã hết cớ sao còn ngần ngại Nói rõ ràng dù tê tái hồn ai Cho nhỏ xin đừng giả bộ thở dài Rồi bảo nhỏ nghi hoài như Tào Tháo! ---------- Post added at 06:33 PM ---------- Previous post was at 06:32 PM ---------- Tiếng gõ phím giờ nặng nề sầu nảo Nhỏ chợt buồn nghe bảo điện thoại hư Có phải chăng người gián tiếp tạ từ Mà sao nhỏ cứ như người ngu ngốc? Trang thơ viết người ơi có vào đọc Ở nơi này, tiếng nhỏ khóc – hờn ai Bao ưu tư gởi lại “Nếu một ngày” Dòng nhật kí – nỗi u hoài – của nhỏ! ---------- Post added at 06:34 PM ---------- Previous post was at 06:33 PM ---------- Bao kỉ niệm ngày xưa giờ còn đó Nhỏ xin người đừng xóa bỏ người ơi! Cung đàn thơ nơi ghi dấu trọn đời Tình của nhỏ chơi vơi trong chiều nhớ! Nhắn giùm nhỏ tiếng tơ lòng nức nở Đến với người hỏi còn nhớ hay không? Sao dửng dưng cho nhỏ xót xa lòng Ngày kỉ niệm mà mong hoài chẳng thấy! Nơi trang viết, nhỏ một mình ngồi đấy Trong lặng thầm thơ khảy điệu buồn tênh Viễn xứ ơi có biết nhỏ bắt đền Ngày của nhỏ sao lãng quên người hỡi! Người có biết nhỏ phương này ngồi đợi Trong mỏi mòn vời vợi cả chiều hôm… Ở nơi đây giờ chẳng có gió nồm Sao hồn nhỏ như tươm nhiều ngấn lệ? Viễn xứ hỡi, nhỏ quên người – không dễ Nên đành nhờ trang viết để trách ai Ngọn gió ơi, gom lại những u hoài Và gởi đến “Nếu một ngày” giùm nhỏ! (Ngày của nhỏ - một ngày thấy buồn tênh) ---------- Post added at 06:35 PM ---------- Previous post was at 06:34 PM ---------- Điện thoại hỏng cớ sao người không bỏ Viện cớ hoài cho nhỏ thấy buồn ghê Nếu xa xôi làm ai đó lỗi thề Thì người hỡi đừng vụn về lí giải! Nhỏ tự hỏi – không gian giờ xa ngái Tình của người có phải đã lãng quên? Hãy nói đi đừng sợ nhỏ bắt đền Rồi xóa bỏ cái tên từng dấu ái? ---------- Post added at 06:36 PM ---------- Previous post was at 06:35 PM ---------- Viễn xứ hỡi nói đi đừng ngần ngại Lời thật lòng có phải đã hết yêu? Không gian kia giờ cách biệt thật nhiều Nên chẳng thể, đành nói điêu người nhỉ? Người có biết nhỏ đã từng suy nghĩ Cung đàn tình vạn kỉ khắc tên nhau Dù ngàn năm trang viết có nhạt màu Nhưng dấu ái luôn ghi vào tâm khảm! ---------- Post added at 06:37 PM ---------- Previous post was at 06:36 PM ---------- Chiều nhạt nắng cung đàn thơ khẽ chạm Nhớ thương nào cho ảm đạm cuối xuân? Để nhỏ xa giây phút chợt bần thần Sầu từng giọt tần ngần trang thơ viết! Ân tình ấy nếu không còn tha thiết Nhỏ mong người đừng da diết gởi trao Để nhỏ xa hết thương nhớ dạt dào Trong đêm vắng chẳng còn thao thức nữa. ---------- Post added at 06:38 PM ---------- Previous post was at 06:37 PM ---------- Viễn xứ hỡi cớ sao người lần lựa Để nhỏ hờn ai hứa cứ lãng quên! Vào trang thơ nhỏ nức nở bắt đền Rồi trách móc gọi tên người da diết! Nhỏ nào hiểu tình kia còn tha thiết Tại nhỏ buồn nên chỉ biết trách ai… Cung đàn thơ nhỏ dệt khúc u hoài Rồi nức nở thở dài vì hờn dỗi. Nhỏ chẳng biết cớ sao mình nông nổi Hay giận hờn gián tội cho người ta Trang viết kia từng đêm nhỏ khóc òa Hờn giận đó rồi cho qua tất cả! Bánh kem đó, giận hờn xin gởi trả Ngọn gió về hãy xóa hết sầu vương Lòng chợt vui khi ai đó tỏ tường Tình của nhỏ vẫn hoài thương viễn xứ! Trang thơ viết, nhỏ cố tìm con chữ Dệt từng từ mong lữ thứ cảm thông Trách người quên để nhỏ lệ đôi dòng Giờ nhỏ hiểu nên không còn dỗi nữa! Nhỏ là thế, dù bao lần đã hứa Bớt dỗi hờn khi từng bữa gặp nhau! Điện thoại reo, lưu tiếng nhỏ gởi vào Nếu mà trễ, ôi chao là nhỏ giận! ---------- Post added at 06:39 PM ---------- Previous post was at 06:38 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ lời kia như bất tận Nơi trang thơ sao vẫn cứ nhắn hoài Lời tự tình nhỏ gởi đến những ai Cho người đọc thoáng chau mày tự hỏi? Xin hãy hiểu ân tình kia tiếp nối Chọn thi từ nhỏ gói cả ước mơ Đêm tha hương khắc khoải tiếng đợi chờ Niềm tâm sự mang vào thơ để gởi! ---------- Post added at 06:39 PM ---------- Previous post was at 06:39 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi câu chờ đợi Đến bây chừ thơ gởi đã mấy năm? Nhỏ ngày xưa vội cách biệt âm thầm Rồi tao ngộ chợt xa xăm người hỡi! Người viễn xứ có khi nào nhớ tới Bao tháng ngày người gởi tiếng yêu thương... Khi mắt nai còn ngơ ngẩn lớp trường Thời gian khắc, tơ vương bao năm nhỉ? Nhỏ ngày ấy giờ cách xa vạn lí Để người chờ duy chỉ một mình thôi Nhỏ phương xa tình ấy cứ đâm chồi Cho người đợi qua rồi thời tuổi trẻ! Nhờ ngọn gió mang lời ru thật khẽ Khúc nhạc tình của kẻ ở phương xa. Nhỏ hoài mong duyên ấy sẽ giao hòa Người cùng nhỏ, hai ta chung cánh thiệp! ---------- Post added at 06:41 PM ---------- Previous post was at 06:39 PM ---------- Nhankim Tran Chân ngắn nhìn hoài thấy dể thương. Chân ngắn chảnh choẹ bước trên đường Ôi thì em đó chân hơi ngắn, Đẹp lệ đài trang ở bốn phương . Hamy Nhắn giùm nhỏ hỡi tên Kim đáng ghét Ở nơi này định bắt chẹt nhỏ ư? Đọc thơ ai mà cảm thấy hầm hừ Người ta vậy mà nói ừ: “chân ngắn”! Tên kia hỡi, nhớ nha lời ta nhắn: Chê người ta mà hắn phải ngước nhìn Mai mốt về, ghế kia ta cho rinh Khi nói chuyện với Quỳnh nên kê nhé! ---------- Post added at 06:42 PM ---------- Previous post was at 06:41 PM ---------- Lời nhắn gởi đến cái tên “ông kẹ” Facebook này ngươi đừng xách mé ta! Muốn hay không, tự sướng ảnh đầy nhà Cho ngươi hiểu thế nào là … chân ngắn! Khi ta ngủ ngươi lén vào nói xẵng Tự ái lên ta cắn mặt ngươi à! Lúc bấy giờ đừng có khóc oa oa Rồi năn nỉ “chị” tha cho ngươi nhé! ---------- Post added at 06:47 PM ---------- Previous post was at 06:42 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ đến cái người xách mé Ở nơi này có kẻ chẳng được vui Không hiểu sao Facebook cứ dập vùi Nói này nọ riêng “tui” đây chả thích. Tên Xấu Tệ nào muốn người phiên dịch Dù thế nào chẳng thích xách mé tui Định dùng thơ chế nhạo lẫn dập vùi Cho nhỏ giận chắc người vui lắm nhỉ? Nhắn giùm nhỏ đến với người vạn lí Nhỏ bây giờ hết tri kỉ với ai Trang thơ kia thôi dệt “Nếu một ngày” Và tình ấy, giờ báy bay người nhỉ! Nhỏ chân ngắn vốn tạng người kì dị Xấu Tệ này vốn dĩ đó là tên Sao lại quen rồi giờ phải bắt đền Trang Facebook nêu tên chê thấy ớn! Lời nói thật nhỏ đây không hề giỡn Ai có chê tí tởn nhưng không buồn Nhưng riêng người giờ ghét nước mắt tuôn Ân tình ấy đành buông theo chiều gió! Người nơi ấy nhớ nha lời của nhỏ Rất thật lòng gởi gió đến cùng ai Trang thơ kia góp nhặt “Nếu một ngày” Nhỏ xóa hết nhạt phai rồi người hỡi! Người viễn xứ giờ đây xin đừng đợi Cũng đừng chờ trong diệu vợi thời gian Cứ coi như duyên phận đã lỡ làng Giờ giải thoát đeo mang làm chi nữa! Hãy trả hết ân tình đừng lần lựa Nhật kí buồn chờ đợi giữa canh thâu Đã từng đêm thổn thức nhớ tình đầu Giờ xin hết đành nói câu từ biệt! ---------- Post added at 06:48 PM ---------- Previous post was at 06:47 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cung đàn thơ lỗi nhịp Ở nơi nào ai xếp lại ước mơ Để nhỏ xa nhật kí đợi từng giờ Rồi khắc khoải ngẩn ngơ trong canh vắng! Viễn xứ hỡi lời yêu ai dành tặng Nhỏ nhớ hoài nghe văng vẳng từng đêm Nhìn trời khuya lắng đọng những nỗi niềm Nào ai hiểu con tim giờ đau nhói! ---------- Post added at 06:49 PM ---------- Previous post was at 06:48 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ gió mang câu hờn dỗi Đến cùng người trong đêm tối quạnh hiu Bởi nhỏ xa ngày tháng nhớ thương nhiều Dệt chờ đợi buồn cô liêu người nhỉ! Ở nơi ấy có bao giờ người nghĩ Kẻ phương xa vạn lí mãi đợi chờ Để thêm buồn canh vắng dệt vần thơ Ru nỗi nhớ thẫn thờ trong cô độc? ---------- Post added at 06:49 PM ---------- Previous post was at 06:49 PM ---------- Đêm cô quạnh lời thơ buồn muốn khóc Trong đợi chờ ai vọc trái tim đau? Nhật kí kia góp nhặt để gởi vào Cho người hiểu lòng nhỏ bao sầu nhớ Người phương đó tin nhắn còn dang dở Trong lặng thầm thi tứ vỡ hồn đau! Hãy nói đi dù tình ấy nhạt màu Cho nhỏ hiểu tại sao là như thế? Người có biết trang thơ giờ đẫm lệ Nhớ thương hoài quên chẳng dễ người ơi! Đêm bơ vơ ghi dấu tiếng ru hời Rồi trăn trở chơi vơi trong mộng mị? Nhắn giùm nhỏ lời thơ từ vạn lí Trong đợi chờ bao suy nghĩ mông lung Ai khiến xui thương nhớ kẻ nghìn trùng Để thao thức, nhớ nhung hoài người nhỉ? Niềm tâm sự nào đâu lời hoa mĩ Tận đáy lòng suy nghĩ của trái tim Nếu chẳng yêu sao thổ lộ nỗi niềm Rồi thao thức từng đêm dài không ngủ? Lời yêu ấy nói làm sao cho đủ Nhật kí buồn cứ thủ thỉ từng canh Ôm cô đơn dệt mơ ước không thành Nên chấp nhận mong manh tình viễn xứ! ---------- Post added at 06:50 PM ---------- Previous post was at 06:49 PM ---------- Nào ai biết ân tình người cô lữ Từng canh trường kẻ xa xứ nhớ quê Vầng trăng xưa – nơi ghi dấu hẹn thề Dệt ước mộng ngày về mình chung lối. Trang thơ viết, nhỏ bao lần tự hỏi: Phải chăng người gian dối kẻ phương xa Nơi trang thơ nhật kí vội xóa nhòa Cho kẻ đợi xót xa từng canh vắng! Nhắn giùm nhỏ cớ sao người im lặng Để phương này nhỏ nghe mặn vành môi Hãy nói đi – tình ấy hết đâm chồi Nên viễn xứ ngăn đôi dòng suy nghĩ! ---------- Post added at 06:51 PM ---------- Previous post was at 06:50 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ nếu chẳng là tri kỉ Nhỏ xin người đừng hoa mĩ lời yêu Để nhỏ xa thao thức nhớ thật nhiều Lời ru ấy bao chiều ghi khắc mãi! Viễn xứ hỡi nói đi đừng ngần ngại Tiếng yêu thương có phải đã nhạt nhòa “Nếu một ngày” tình ấy hết thiết tha Cho nhỏ biết đó là câu chân thật! Đừng giả dối gởi trao lời đường mật Cho nhỏ xa tưởng thật khắc ghi lòng Để từng ngày nhật kí dệt ước mong Khi chợt tỉnh lệ đôi dòng tê tái! ---------- Post added at 06:52 PM ---------- Previous post was at 06:51 PM ---------- Lời của nhỏ trang thơ còn ghi lại Tiếng tơ lòng khắc mãi những dấu yêu Có đôi khi thi tứ chợt buồn hiu Niềm tâm sự còn nhiều chưa thể nói. Nhắn giùm nhỏ ngàn lần câu hờn dỗi Gởi đến người – nhỏ hỏi tại làm sao? Chỉ biết rằng nhật kí mực phai màu Lời yêu dấu lẽ nào người chẳng nhớ! Để riêng nhỏ ôm giọt sầu nức nở Đêm lặng thầm than thở lệ bỗng tuôn Người phương xa hiểu chăng nhỏ đang buồn Nên trang viết gió luồn bao sợi nhớ! [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
Bạn có lời cảm ơn đến *HaMy* với bài viết này | ||
Admin (16-04-2016) |
#503
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Nơi trang viết lời thơ như nức nở
Đọng giọt sầu vụn vỡ trái tim đau Nhỏ trách ai giây phút chẳng chịu vào Cho nhật kí nhạt phai màu chờ đợi. Cung đàn ấy bao ngày thơ nhỏ gởi Đến cho người trong dịu vợi chiều trông Nhớ thương ai se sắt cả nỗi lòng Người có hiểu mênh mông tình viễn xứ? Đêm cô quạnh nhỏ lặng tìm con chữ Bao nỗi niềm thi tứ ngỏ cùng ai Cho nhỏ xin hãy nhớ “Nếu một ngày” Nơi tình nhỏ trải dài trên trang viết! Viễn xứ hỡi – giờ ở nơi đất Việt Đã bao lần người tha thiết nhớ mong? Để nhỏ xa chờ đợi cứ chất chồng Rồi hờn giận người không vào tiếp nối. Người viễn xứ biết chăng giờ nhỏ dỗi Tiếng trách hờn ai chẳng nối thơ ai Để từng đêm trang viết cứ miệt mài Trong chờ đợi gió lay buồn se sắt! Lời nhắn gởi tình kia còn bền chặt? Trang viết chờ người khắc những nhớ thương Cớ làm sao im lặng suốt canh trường Cho nhỏ đợi trong sương đêm lạnh giá? ---------- Post added at 07:01 PM ---------- Previous post was at 07:00 PM ---------- Nơi đất Thánh giờ đây trời chớm hạ Sợi nắng về lan tỏa mọi không gian Xứ Tây Ninh hơi nóng phủ khắp làng Lòng viễn xứ mênh mang hai mùa nhớ. Nơi nhỏ sống giá băng là muôn thuở Nhưng tâm hồn vẫn ghi nhớ đến quê Nắng thênh thang mùa gọi đợi mưa về Tình biên giới dù sơn khê thắm mãi! ---------- Post added at 07:03 PM ---------- Previous post was at 07:01 PM ---------- Đêm cô độc bỗng nghe sầu tê tái Nhật kí buồn cứ lại gọi tên ai Trong canh thâu thi tứ dệt u hoài Cho viễn xứ thấy lòng day dứt mãi. Người cùng nhỏ hai phương trời xa ngái Nhớ thương nhiều chỉ biết khảy cung thơ Tiếng đàn đêm vẳng vẳng khúc đợi chờ Nào ai hiểu nhỏ chơ vơ canh vắng? ---------- Post added at 07:04 PM ---------- Previous post was at 07:03 PM ---------- Lời hứa ấy giờ vẫn còn văng vẳng Cớ sao người chẳng nhớ để thực thi Để nhỏ xa gieo tiếng bấc tiếng chì Rồi hờn trách lệ ướt mi người hỡi! Xin hãy nhớ bao lời người đã gởi Đừng để buồn diệu vợi nhỏ phương xa Nếu tình kia phai nhạt chẳng giao hòa Cứ nói thẳng dù xót xa đành chịu! ---------- Post added at 07:04 PM ---------- Previous post was at 07:04 PM ---------- Vần thơ buồn giây phút nhỏ gởi trao Người phương ấy có khi nào hiểu được Trái tim nhỏ giờ đây đầy vết xước Thi tứ sầu, gió lướt trải muôn phương! Từng đêm thâu nhỏ thức đếm canh trường Tìm con chữ dệt lời thương tiếng nhớ Nào ai thấu thi từ như nức nở Thôi cũng đành dang dở khúc tình say! ---------- Post added at 07:05 PM ---------- Previous post was at 07:04 PM ---------- Nếu một ngày lòng của nhỏ xôn xao Vùng xóm Đạo gởi lời chào viễn xứ Người nơi ấy dệt bao vần thi tứ Để phương này từng chữ kết tâm giao Nhỏ là người của biên giới vùng cao Trời nắng hạn góp vào hai mùa nhớ Người phương ấy ân tình sao rộng mở Để nơi này nhỏ bở ngỡ biết bao! Người từ đâu mà thơ lại gởi vào Cho lòng nhỏ xôn xao chiều đầu hạ? Nhỏ tự hỏi trên dòng đời hối hả Có bao giờ người – nhỏ đã gặp nhau? Chiều biên cương sợi nắng bỗng nhạt màu Cơn gió nhẹ xôn xao làn mây trắng Tầng không ấy tiếng sáo diều văng vẳng Để lòng người nghe nặng nỗi nhớ thương Xin hỏi người ở đâu của quê hương? Mà thơ gởi đêm trường nghe xao động Sông Vàm Cỏ mênh mang cơn gió lộng Ru hồn ai bay bổng khúc tự tình? ---------- Post added at 07:06 PM ---------- Previous post was at 07:05 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cơn gió vờn cành liễu Để nơi này ai đó giễu cợt ai? Đã bao lần lòng viễn xứ u hoài Khi hờn dỗi người say men rượu ấy. Còn hay hết người ơi cay biết mấy? Khúc nhạc sầu ai khẩy điệu buồn tênh Đã bao lần ai hứa lại vội quên Cho viễn xứ bắt đền trong giận dỗi? Tình đã nhạt nhỏ xin người cứ nói Đừng lặng thầm giả dối ở đầu môi Tiếng yêu thương ngày tháng cứ đắp bồi Nhưng tim ấy chia đôi dòng suy nghĩ! Đừng khỏa lấp giấu người nơi vạn lí Để thêm buồn lời hoa mĩ ai trao Nếu nhạt phai thầm lặng gởi câu chào Cho nhật kí chẳng thấm màu chờ đợi. ---------- Post added at 07:06 PM ---------- Previous post was at 07:06 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ cung đàn thơ dịu vợi Đến cho người nhỏ gởi những buồn đau Nếu đã quên mặc trang viết nhạt màu Đừng tiếp nối để thêm sầu người hỡi! Giờ nơi ấy đâu nhận lời nhắn gởi Của nhỏ xa mang tới tận chân trời Đêm giăng sầu lòng lữ thứ chơi vơi Không người hiểu đành buông lơi trang viết… ---------- Post added at 07:07 PM ---------- Previous post was at 07:06 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ phút đăng trình xuôi ngược Có bao giờ nhỏ được gặp mặt người Cho môi hồng rạng rỡ cứ thắm tươi Nơi Đất Thánh cùng người giây tao ngộ Viễn xứ hỡi con sông Vàm sóng vỗ Chiều quê hương thố lộ khúc tâm tình Nhỏ là người vùng biên giới Tây Ninh Đất Thánh ấy quê mình là xứ Đạo. Đêm biên giới rạng ngời trăng mười sáu Xứ Gò Dầu nào xóm đạo Tha La Đất Trảng Bàng người có dịp ghé qua Lên tí chút đó là nơi nhỏ ở. Cung thơ dệt thi từ đan nỗi nhớ Gởi đến người chợt bở ngỡ ghê đi Xứ Tây Ninh nơi ấy lúa và mì Nơi nhỏ ở khắc ghi mùa mưa – nắng. Nhỏ đã hiểu lời thơ ai gởi tặng Nhỏ và người giờ chẳng phải xa xôi Cùng quê hương - sông Vàm Cỏ đắp bồi Phía Nam - Bắc nào ngăn đôi người hỡi! Nhắn giùm nhỏ ngọn gió đêm mang tới Đến cùng người lời gởi kẻ sơn khê Xứ Tây Ninh hẹn tao ngộ lúc về Mình gặp mặt cho tình quê thắm mãi! ---------- Post added at 07:08 PM ---------- Previous post was at 07:07 PM ---------- Đêm biên giới dạt dào cơn gió lộng Để phương này viễn xứ bỗng hoài thương Nghe nặng lòng tâm sự kẻ tha phương Gom nỗi nhớ đêm trường dòng thơ gởi. Trời mùa hạ khát khao cơn mưa tới Phủ xóm làng bởi cái nóng hanh hao Nơi trang thơ dệt nỗi nhớ gởi vào Về Đất Thánh biết bao nhiêu hoài niệm. Trang nhật kí nỗi buồn giờ xâm chiếm Cho lòng người nghe lịm nỗi nhớ thương Ở nơi xa lặng lẽ ngắm phố phường Lòng khắc khoải nhớ quê hương da diết! Nhắn giùm nhỏ nơi nào người có biết Cung đàn sầu nhỏ tha thiết tình quê Khoảng không gian cách biệt chẳng thể về Nhưng lòng nhỏ vẫn trăm bề lưu luyến. ---------- Post added at 07:09 PM ---------- Previous post was at 07:08 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ phương xa người có biết Lòng nhỏ buồn trang viết cũng chơi vơi Nếu hết thương sao thề hẹn trọn đời Tình phai nhạt nên buông lơi kỉ niệm? Người phương ấy giờ đây đang ngất lịm Trong men sầu bia đếm được mấy lon? Hay nhạt phai dấu ái mãi chẳng còn Người mới đến nên sắt son thề hẹn? Nhắn giùm nhỏ ân tình giờ chẳng vẹn Thôi cũng đành lỗi hẹn tiếng dấu yêu Nhỏ xa xôi chẳng chờ đợi bao chiều Trong cô quạnh lòng đăm chiêu sầu nhớ! Giờ đã hết khúc tình thơ dang dở Trang viết buồn vụn vỡ khúc từ li Tiếng yêu thương giờ xóa hết còn gì Bao thề hẹn hãy quên đi người hỡi? ---------- Post added at 07:10 PM ---------- Previous post was at 07:09 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ đêm thâu sầu diệu vợi Ở phương này nhỏ lại đợi kẻ xa Cho trang thơ thi tứ lại vỡ òa Nào ai hiểu bao xót xa lòng nhỏ? Viễn xứ hỡi người mãi là ngọn gió Chốn lãng du mặc ai đó đợi chờ Cho lòng sầu trang viết bỗng chơ vơ Canh thâu điểm từng giờ buồn tê tái… Nhỏ tự trách sao mình còn mê mải Dấu yêu xưa như nước chảy qua cầu Facebook buồn miễn cưỡng đáp dăm câu Cho nhỏ hiểu tình đầu giờ vụn vỡ… Nhắn giùm nhỏ khúc tình thơ dang dở Của một người giờ chẳng nhớ kẻ xa Đêm dần trôi trang viết lệ bỗng nhòa Trong lặng lẽ xót xa riêng mình nhỏ! ---------- Post added at 07:11 PM ---------- Previous post was at 07:10 PM ---------- Đêm cô quạnh tình thơ không gởi gió Giọt lệ sầu gói hết bỏ ngăn tim Để canh thâu thi tứ chẳng còn tìm Dệt nhung nhớ giấu bao niềm tâm sự. Ân tình ấy phai rồi nào ai giữ Mặc nhỏ chờ tìm chữ dệt yêu thương Đêm cô đơn làm bạn với canh trường Nào ai hiểu nơi phương xa sầu nhớ? Giờ đã hết khúc tình thơ dang dở Xin đừng chờ đừng nức nở gọi tên Khúc nhạc buồn giờ nhỏ sẽ cố quên Lòng thầm nhủ hãy cố lên nhỏ hỡi! ---------- Post added at 07:12 PM ---------- Previous post was at 07:11 PM ---------- “Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh Ngược phố tan tầm, ngược chiều gió thổi Ngược lòng mình tìm về nông nổi Lãng du đi vô định cánh chim trời” (Bùi Sim Sim) Để từng giờ lòng em thấy chơi vơi Trong chờ đợi nghẹn lời nào ai biết? Nếu tình ấy giờ chẳng còn tha thiết Em xin anh cứ việc nói rõ ràng. Đêm thâu buồn niềm tâm sự ngổn ngang Mình em đó với riêng em độc thoại Anh có hiểu hay giả vờ mê mải Để em chờ khắc khoải đếm từng canh? Chuyện chúng mình giờ sao quá mong manh Rồi sau đó có thành không anh nhỉ? Hay cứ mãi kéo dài theo vạn lí Kẻ phương xa giờ chỉ mãi hoài xa … Anh cứ về xé bỏ bản tình ca Đừng chờ đợi khi nắng hòa sắc hạ Hãy quên hết trong dòng đời hối hả Dấu yêu nào có lúc đã gởi nhau … ---------- Post added at 07:13 PM ---------- Previous post was at 07:12 PM ---------- Giờ hết rồi còn gì đến mai sau Trầu đã héo và cau thì nhạt sắc Ân tình ấy tháng ngày không bền chặt Đành chia tay mặc ai đó qua cầu … Ôi cuộc đời sao lắm những bể dâu Ai đã khiến tình đầu giờ cách biệt? Em nào hiểu khi tim yêu tha thiết Trách ai đành vội giết những ước mơ. Em sẽ về gom hết những vần thơ Dòng nhật kí bao lần chờ lặng lẽ Gói tất cả từng lời ru khe khẽ Giấu vào lòng tự nhủ sẽ tìm quên! ---------- Post added at 07:14 PM ---------- Previous post was at 07:13 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ quê hương giờ vào hạ Để nơi này nhỏ gói cả nhớ thương Đêm cô đơn làm bạn với canh trường Cơn gió thổi hòa giọt sương lạnh giá. Gởi giùm nhỏ chút nắng vàng mùa hạ Cánh phượng hồng một thuở đã trao nhau Dù thời gian sắc bướm nhạt phai màu Nhưng tuổi ngọc như hôm nào người hỡi! ---------- Post added at 07:14 PM ---------- Previous post was at 07:14 PM ---------- Nơi đất Thánh giờ xa xôi diệu vợi Nhờ cánh diều mang tới những ước mơ Dấu yêu xưa nhỏ góp nhặt đợi chờ Vui tao ngộ cung đàn thơ rộn rã! Gởi giùm nhỏ cơn gió chiều hối hả Tiếng mục đồng vội vã dẫn trâu về Ráng hoàng hôn phủ xuống khắp triền đê Cho vương vấn tình quê luôn thắm mãi! ---------- Post added at 07:15 PM ---------- Previous post was at 07:14 PM ---------- Sinh nhật ai mà anh nhậu chẳng về Cho em đợi với trăm bề lo lắng Nơi Facebook lặng thầm không tin nhắn Để em chờ hoài mãi chẳng thấy đâu? Anh cứ vui chè chén mặc ai sầu Cho ai đợi trong canh thâu lặng lẽ Đêm cô quạnh mượn lời thơ khe khẽ Em ghét rồi chẳng đợi kẻ bợm kia! ---------- Post added at 07:16 PM ---------- Previous post was at 07:15 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ người ơi nơi đất mẹ Đêm lặng thầm khe khẽ tiếng gió lay Mang cô đơn niềm tâm sự trải dài Người chẳng hiểu nên u hoài trang viết. Gởi giùm nhỏ chút tình quê tha thiết Đến bên người da diết nỗi nhớ thương Lòng buồn tênh thức trọn đếm canh trường Hòa ngấn lệ cùng sương đêm lạnh giá. ---------- Post added at 07:18 PM ---------- Previous post was at 07:16 PM ---------- Tôi xin người đừng gởi tiếng yêu thương Đừng ướp mật ươm đường lời thương nhớ Để lưu luyến tim tôi như vụn vỡ Trong đợi chờ nghe nức nở hồn đau! Tôi van người lời hoa mĩ đừng trau Đừng dệt mộng gởi vào trang nhật kí Để tôi hiểu trong tận cùng suy nghĩ Của riêng người nào chỉ có mình tôi! Tôi mong người đừng ước hẹn lứa đôi Lời hứa ấy chỉ đầu môi chót lưỡi Đêm lạnh giá tôi chờ trong tức tưởi Dấu yêu nào người gởi chỉ riêng tôi? ---------- Post added at 08:48 PM ---------- Previous post was at 07:18 PM ---------- Trang thơ viết Quảng Bình còn ghi lại Dòng thời gian xa ngái mấy năm rồi? Cho kẻ xa giây phút thoáng bồi hồi Lòng nhung nhớ khôn nguôi ngày tháng cũ. Kỉ niệm ấy trang thơ còn ghi đủ Những vui buồn, cay cú, với đua chen Nghe bâng khuâng nhung nhớ thuở sách đèn Giờ vắng lặng người quen đâu chẳng thấy? “Hội nghệ sĩ” giờ đây buồn biết mấy Bút nghiêng sầu thơ khẩy điệu buồn tênh Người xưa ơi có biết nhỏ bắt đền Trang thơ dệt gọi tên ai sầu nhớ! Đêm cô độc thi từ như vụn vỡ Trong lặng thầm nỗi nhớ phủ tâm tư Ai xa ai sao chẳng phút tạ từ Để trang viết ưu tư cùng sắc hạ? [Click Here To View *HaMy*'s Signature] thay đổi nội dung bởi: *HaMy*, 10-06-2016 lúc 08:54 PM. |
Bạn có lời cảm ơn đến *HaMy* với bài viết này | ||
Admin (10-06-2016) |
#504
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Mai Hiệp
Nỗi lòng em đã nói lên tất cả Lá xa cành cũng đã bấy nhiêu lâu Anh tìm hoài mà chẳng thấy em đâu Trang nhật ký cứ khắc sâu trong dạ Mấy mùa qua ve sầu kêu ra rả... Lòng bảo lòng mùa hạ nữa bâng khuâng... "Trong kí ức",kỉ niệm... cứ trào dâng "Hội nghệ sĩ " vắng "Vầng Trăng mười sáu !" Tối hôm nay, Hội thơ mình đang máu "Gặp cuối tuần..."thứ sáu...có được em !!! Hamy Đêm lặng thầm Facebook nhỏ vào xem Lời thơ nối đính kèm bao suy nghĩ Người phương ấy phải chăng là tri kỉ Web Quảng Bình – Hội nghệ sĩ – từng quen? Thời gian trôi xếp lại chuyện sách đèn Nơi trang viết người quen đâu chẳng thấy … Cành phượng thắm, tiếng ve ngân còn đấy Để lòng sầu, thơ khẩy điệu buồn thương! Xin hỏi người – ở đâu của quê hương Mà thơ gởi vấn vương tình viễn xứ… Thi tứ dệt phải chăng là “chơi chữ”: Gặp cuối tuần ... thứ sáu ... “có được em”? [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
Bạn có lời cảm ơn đến *HaMy* với bài viết này | ||
beha1211 (12-06-2016) |
#505
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Mai Hiệp
cũng như Nhỏ,anh cũng có thói quen Khi đi ngủ,mở phây xem ti đã Ai gọi mình là người quen hay lạ web Quảng bình-hội nghệ sĩ -từng quen ! Đã từ lâu xếp bút chẳng ngó nghèn Mà trang web loèn quèn sao chẳng rõ vừa hôm qua vào Tây Ninh gặp Nhỏ Đọc mấy bài anh có cảm xúc riêng Thơ quá hay,anh cũng chẳng dè kiêng Muốn kết bạn-Anh liêngj vô "viễn xứ' Theo vần thôi,Ai dám mà "chơi chữ" Lệ thủy-Quảng bình-Thi tứ vui vui !!! Hamy Phút tình cờ thi tứ đã khiến xuôi Người với nhỏ cùng vui câu thơ nối Giây đồng cảm cho tâm hồn lạc lối Trang web buồn như gói cả tâm tư. Nói làm sao cho người hiểu bây chừ Trang thơ gởi ưu tư chiều mùa hạ Trời nhạt nắng cơn gió về hối hả Ráng hoàng hôn giờ đã phủ khắp làng. Xin cảm ơn giây phút ghé Thi Đàn Cung thơ dệt gởi vào trang nhật kí Giờ nhỏ hiểu tình người nơi vạn lí Chọn vần thơ nào “ẩn ý” thử người! ---------- Post added at 09:12 PM ---------- Previous post was at 09:10 PM ---------- Mai Hiệp Có gì đâu mà "ẩn ý" ...buồn cười...! Trong thi tứ,người vẫn luôn mộc mạc Chẳng che dấu, tâm hồn... nơi nốt nhạc Trải lòng mình...qua gành thác "Phương Nam" Vì yêu thơ,nên ghé"ngó Thi đàn" Tiếng suối chảy,tiếng nhạc vang vọng lại Đêm về khuya,nỗi lòng nghe tê tái Ôi tiếng đàn,tiếng nhạc mãi bên tai "Tứ trong veo...",nên cứ muốn đọc hoài Rồi đồng cảm-viết vài câu kết bạn Thơ và Tình không thể nào giới hạn Vui vui mà-đầy cạn...lại đầy thêm !!! Hamy Lời của người sao thật quá dịu êm Cho người đọc thấy tim mình rộn rã Nơi đất Thánh trong gió chiều hối hả Dệt tình thơ để đáp trả cùng người! Xin cảm ơn thi tứ dệt nụ cười Gắn kết nhỏ cùng với người viễn xứ Lời hồi đáp chưa thông từng câu chữ Nên hiểu nhầm người mang thử nhỏ xa. Nơi trang thơ tình cảm lại giao hòa Đã gắn kết, tâm hồn ta đồng điệu Câu hồi đáp, nhỏ giờ đây đã hiểu: Khúc tự tình mát dịu lúc hè sang! ---------- Post added at 09:18 PM ---------- Previous post was at 09:12 PM ---------- Em trở về trang viết của ngày xưa Chiều mùa hạ gió đong đưa nhành phượng Thời hoa mộng, giờ mỗi người một hướng Để người xa tưởng nhớ mãi tuổi hồng … Xin hỏi người giờ còn nhớ hay không? Thời tuổi ngọc khắc ghi lòng thuở ấy Trang nhật kí muôn đời vẫn còn đấy Nhớ thương nào cho lệ chảy mặn môi? Lũ bạn bè giờ đã quá xa xôi Dòng nhật kí lại bồi hồi thương nhớ Thời hoa mộng khắc ghi vào muôn thuở Nhờ cánh diều riêng chở đến cùng ai … Em lại về khi trời nắng chưa phai Chiều mùa hạ, ve thở dài nức nở Trường lớp cũ ân tình luôn rộng mở Vẫn đợi chờ thương nhớ mãi người ơi! ---------- Post added at 05:57 AM ---------- Previous post was Hôm qua at 09:18 PM ---------- Mai Hiệp Tây ninh hởi !chắc chưa biết suối bang ?! Là thượng nguồn dòng Kiến giang mình đó "Thật diệu kì" chẳng có nơi nào có "Sùng sục sôi-vạn kiếp"...đấy Nhỏ ơi ! Từ lòng đất phun lên mãi chẳng vơi Về mùa đông,du khách chơi thích lắm CHÙA HOẰNG PHÚC ngã tựa mình đằm thắm Bên KIẾN GIANG nhìn ngắm THÁNH TÂY NINH Xa khoảng cách nhưng như "bóng với hình" "Sự đồng cảm" thơ tình đan kết lại Gần nhau thêm...đừng vì đường xa ngái Cứ mỗi ngày,ta lại đến thăm nhau !!! Hamy Lời của người cho lòng nhỏ xôn xao Thi tứ dệt gởi vào nơi đất Thánh Để nhỏ hiểu quê hương nhiều thắng cảnh Thêm luyến lưu canh cánh nhớ quê nhà. Vùng Kiên Giang, nơi ấy nhỏ chưa qua Nghe lời kể chan hòa tình đất nước Tìm thi tứ nhỏ dệt bao mộng ước Mơ một ngày sẽ được đến suối Bang. Xứ Tây Ninh, nhỏ sống - có suối Vàng Trang lịch sử, động Kim Quang ghi khắc Hoàng hôn phủ, tiếng chuông chùa réo rắt Đợi chờ người … thắt chặt mối tình quê! ---------- Post added at 03:07 PM ---------- Previous post was at 05:57 AM ---------- Mai Hiệp Hai "Thiên Cảnh" ghé lại chẳng muốn về Đã tạo nên dáng quê trong kí ức Động KIM QUANG làm lòng tôi rạo rực Nhớ PHONG NHA-BÁC GIÁP-NHẬT LỆ XANH Hamy Nhỏ biết rằng Phong Nha đấy quê anh Cảnh huyền ảo như bức tranh thủy mặc Nơi mình sống quê hương luôn ghi khắc Ở nơi nào cũng son sắt nhớ thương! ---------- Post added at 03:11 PM ---------- Previous post was at 03:07 PM ---------- Mai Hiệp KÌ QUAN THIÊN NHIÊN THẾ GIỚI - Phong Nha - Kẻ Bàng tỉnh Quảng Bình - Động phong nha đẹp lắm phải không anh?! Em nghe nói: đẹp hơn" tranh cổ tích" Ở nơi em nhiều người đi du lịch Họ nói rằng:"Chỉ có một không hai" Động Thiên Đường lung linh quá phải không anh?! Người ta bảo: "là bức tranh kiệt tác" "Tượng thạch nhũ lung linh niềm hoan lạc" Được mạnh danh là: "đệ nhất kỳ quan" Phong Nha Kẻ Bàng là kỳ quan thiên nhiên thế giới phải không anh?! Em nghe bảo: là" thiên đường của danh lam thắng cảnh" Xung quanh động cũng là"bức tranh tuyệt cảnh" núi đá vôi triệu triệu năm "kỳ vỹ, cổ kính" lắm mà anh ! Dòng sông Son đưa lữ khách lượn quanh Là trải niệm của" bức tranh thủy mặc" "Bức gương xanh"- "dòng sông Son trong vắt" Tới "hang tối"' hang sáng "- "giằng giặc giải sơn hà" Động Thiên Đường hội tụ triệu triệu"áng thi ca" "Đa màu sắc" "đa hình hài kỳ thú" Vào Thiên Đường như vào trong vũ trụ Cung điện lung linh có đủ "Ngũ giới, Tiên, Tăng !" "Thiên đường ngoài hành tinh" Sao Họ nói vậy anh ?! Người ta bảo:"thật choáng ngợp" không có bức tranh nào sánh được Thạch nhũ,Thần Tiên,ngọc ngà giang tay đón rước Khách kỳ quan xuôi ngược đến dưỡng Tâm Anh đưa em đến Quảng Bình tham quan được không anh ?! Em ước mơ ,nếu được thành lữ khách Em tặng anh triệu triệu lời nhân cách !!! Được chưa anh ?!hay anh chọn...tùy anh !!! ĐI ĐI ANH !!! Hamy Cảm xúc từ bài thơ của chú Mai Hiệp Động Phong Nha đẹp lắm phải không anh? Em tưởng tượng giống như tranh cổ tích Kì quan ấy biết bao người yêu thích Ở nơi nào cũng du lịch đến đây! Động Thiên Đường mang vẻ đẹp ngất ngây Cho người đến nơi này rồi nhớ mãi Cột thạch nhủ – vùng thiên cung – có phải? Mà lung linh huyền ảo trải xung quanh! Phong Nha – Kẻ Bàng quê ấy của anh Thiên nhiên tạo là bức tranh tuyệt tác Cho người đến chợt thấy lòng dịu mát Lạc cõi trời dào dạt nỗi vấn vương … Phong Nha – Kẻ Bàng đẹp tựa thiên đường Từng khối đá hòa màng sương huyền ảo Thật kì vĩ ru bước chân người dạo Cảnh nơi này nghe bảo chính Động Khô. Biết được rồi em chẳng muốn đi mô Mà ghé lại để vô thăm anh nhỉ! Dù nơi ở cách xa bao vạn lí Em cũng vào duy chỉ xứ của anh. Dòng sông Son dìu bước khắp xung quanh Đưa em đến hòa bức tranh thủy mặc Cảnh thơ mộng, nước dịu dàng trong vắt Ru hồn người ghi khắc nỗi hoài thương! Áng thi ca hội tụ động Thiên Đường Như cung quảng vấn vương người trần thế … Có tượng phật với rất nhiều quần thể Tháp Liên Hoa độc đáo dễ nào quên. Được biết rằng khối thạch nhũ tạo nên Chỉ là nước bắn lên không tung tóe Rồi đọng lại cảnh kia như tranh vẽ Để nơi này mang dáng vẻ thần tiên. Phong Nha – Kẻ Bàng cảnh đẹp vẹn nguyên Nơi xứng đáng là thiên đường vũ trụ Đa màu sắc, bao hình hài kì thú Chốn thiên đình như hội tụ về đây. Xứ Quảng Bình cảnh ấy thật ngất ngây Nghe anh kể mà em say rồi đó Say cảnh sắc, tình thơ mang gởi gió Mong một ngày ghé đến thỏa chờ mong! ---------- Post added at 05:46 PM ---------- Previous post was at 03:11 PM ---------- Nhắn giùm nhỏ nào phải là thi sĩ Tâm sự buồn nhỏ chỉ gởi vào thơ Trang viết kia ghi khắc những đợi chờ Nỗi niềm ấy thẫn thờ trong canh vắng Viễn xứ hỡi bao lời hay dành tặng Nhỏ phương này nào chẳng phải danh xưng Người yêu thơ nơi trang viết đã từng Nào đâu dám – xin đừng – kèm “thi sĩ”. Trang thơ dệt gói trọn bao suy nghĩ Nỗi niềm riêng vạn lí nhớ quê nhà Vùng biên cương – nơi ấy có Núi Bà Chiều đất Thánh ngân nga lời kinh kệ. Nhắn giùm nhỏ người ơi – nếu có thể Xóa danh kia “thi sĩ” kế Hà My Cảm ơn người – nghĩa ấy – nhỏ khắc ghi Mong viễn xứ đừng gọi là “thi sĩ”! ---------- Post added at 01:13 AM ---------- Previous post was Hôm qua at 05:46 PM ---------- Mai Hiệp Ở nơi nào cũng son sắt nhớ thương ---------------- Đây nhà ai ? nằm sát ở bên đường Quốc lộ 1A,nhà xinh,nương không có Ngồi trong nhà nhìn ra là thấy rõ Dáng người thân ngoài đó -ngó tìm nhà Ngay ngã tư,nhiều người gọi "ngã ba'' Gọi sao đó cũng là CAM LIÊN cả Đây vùng quê,thuần nông rất dân dã Sơn thủy hữu tình,biển cả điệp trùng Người VIỄN XỨ !đi qua giải MIỀN TRUNG Viếng BÁC GIÁP-đi cùng tua du lịch Trong một ngày thì trời vừa tối mịt Nếu hai ngày đi luôn tít SUỐI BANG... Hamy Đọc thơ người khi chiều nhuộm sắc vàng Lòng viễn xứ mênh mang bao niềm nhớ Bắc Trung Bộ – Thanh Hóa – nơi người ở Sông Mã kia bên lở nhớ bên bồi! Nhỏ miền Nam – nơi ở rất xa xôi Khoảng cách ấy nào ngăn đôi người nhỉ? Thi tứ dệt vượt qua nghìn vạn lí Gởi đến người tri kỉ của miền Trung. Cung đàn thơ gởi gió vượt nghìn trùng Về phương ấy - miền Trung - thăm hai tỉnh: Nơi người sống – Thanh Hóa – quê yên tĩnh Đến Quảng Bình: viếng Bác Giáp - suối Bang! Đất nước ta cảnh đẹp đến ngỡ ngàng Chào du khách chứa chan tình tri kỉ Vùng đất Bắc, Trung, Nam đều hùng vĩ Đượm nghĩa tình - duy chỉ có: Việt Nam! [Click Here To View *HaMy*'s Signature] thay đổi nội dung bởi: *HaMy*, 14-06-2016 lúc 05:51 PM. |
#506
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Mai Hiệp
Người Quảng Bình vốn mộc mạc hay làm Quê NHỎ ở Miền Nam nơi đất Thánh Dù cách xa,nhưng giống như bên cạnh Bởi lời thơ vẫn lanh lảnh bên tai Tôi thích nghe- lời thơ Nhỏ ru hoài Trong lời ru,SUỐI VÀNG... khai nốt nhạc Nghe dễ thương,nhả từng từ mộc mạc CHÙA HOẰNG PHÚC khác gì THÁNH TÂY NINH ?! Người chính gốc:LỆ THỦY-Tỉnh QUẢNG BÌNH Nhà ở cạnh cụ thân sinh BÁC GIÁP "Đồn HÒA LUẬT:Tháp chòi canh của PHÁP" Nằm sát nhà nơi người ở hiện nay Đêm về khuya,cái nóng đã đỡ say Riêng nỗi nhớ...vẫn quắt quay..".VẠN LÍ" TÂY NINH hởi ! Thục Nữ Thi-TRI KĨ ! BẮC-TRUNG-NAM:YÊU ý nghĩ Thi ca ! Hamy Đất Thánh chiều khi ngọn gió lướt qua Mang nỗi nhớ thiết tha tình lữ thứ Thi tứ dệt nhỏ cố tìm con chữ Gởi người xa – nơi ấy xứ Quảng Bình. Nhỏ là người ở vùng đất Tây Ninh Có Tòa Thánh thắm tình dân xứ đạo Huyện Lệ Thủy – đúng như lời người bảo Nhỏ hiểu rồi: thuộc sáu tỉnh miền Trung! Dù cách xa, đất nước vẫn là chung Chùa Hoằng Phúc - Tòa Thánh cùng gốc đạo. Vầng trăng tỏa rộn ràng đêm mười sáu Cho lòng người dào dạt nỗi nhớ thương. Dù nơi nào trên mảnh đất quê hương Trang Facebook vấn vương nhiều suy nghĩ Vùng Trung Bộ – cách phương Nam vạn lí Bỗng hóa gần tri kỉ kết tình thơ! ---------- Post added at 04:38 PM ---------- Previous post was at 04:35 PM ---------- Mai Hiệp Tình thơ kết hai miền vô nỗi nhớ "Xa mà gần" còn hơn ở cách sông Bên bờ tây,chẳng nhớ người bờ đông Thì tâm sự trong lòng ai chia sẻ Tình và thơ mang lại niềm vui vẻ Trang facebook làm mạnh khỏe tinh thần Muốn đẹp đời,đời chẳng phải dùng "ân" Sự đồng cảm dần dần thành tri kỉ Thi hữu ơi ! dù cách xa vạn lí Mong cung đàn,nốt nhạc đẹp ý thơ Gói tình mình vào trong những giấc mơ Dệt thi tứ để chờ đăng NHỎ nhé ! Hamy Gởi đến người mùa hạ rộn tiếng ve Nơi đất Thánh nhỏ nghe lòng xao động Trang Facebook cung đàn thơ bay bổng Mượn thi từ dệt mộng gởi người xa. Xứ Quảng Bình lời hồi đáp giao hòa Nơi Đất Thánh thiết tha tình thi hữu Sự gắn kết giấy mực nào viết đủ Ghi vào lòng tự nhủ chẳng hề quên. Bắt nhịp cầu Facebook đã làm nền Cho trang viết khắc lên niềm tâm sự Phút đồng cảm – nơi Thi Đàn – lưu giữ Dệt ân tình viễn xứ nhớ quê hương! ---------- Post added at 12:29 AM ---------- Previous post was Hôm qua at 04:38 PM ---------- Mai Hiệp Nơi thi đàn lưu giữ những tấm gương Cây viết trẻ cho quê hương học hỏi Học tâm hồn thi hữu nào tài giỏi Mà "làng thơ"mong mỏi bấy nhiêu lâu Người Viễn xứ cũng có những thỉnh cầu Được học tập để làm giầu trang viết NÚI BÀ ĐEN-THÁNH TÂY NINH có biết ?! Người muốn học Tâm Huyết NHỎ trong thơ ĐỘNG PHONG NHA-SUỐI BANG ...mãi mong chờ !!! Lữ khách quý-VẠM CỎ ĐÔNG ...Nhớ lắm !!! Hamy Lời của nhỏ gởi đến người muôn dặm Tiếng thơ ai nồng thắm nghĩa quê hương Chợt xao lòng của kẻ chốn ngàn phương Nơi Facebook đêm trường nghe lưu luyến! Thời đi học nhỏ mang danh “nhiều chuyện” Đến bây giờ - kẻ viễn xứ - chuyện nhiều Đón bình minh lòng nhỏ thoáng đăm chiêu Niềm tâm sự gởi cánh diều đi khắp. Nơi Facabook, tình thơ người bồi đắp Để nơi này nhỏ gặp được tri âm Dù hiện giờ nhỏ ở rất xa xăm Nhưng nhỏ hứa sẽ về thăm xứ Quảng. [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
#507
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Mai Hiệp
Đã hiểu rồi,nên lâu lâu thỉnh thoảng "Trăng mười sáu" -bật sáng xứ trời Tây Gương chiếu soi cho trời "Quảng" sáng lây Cùng sưởi ấm lòng ngất ngây thi tứ Ở hai đầu đều gom từng con chữ Cho lòng mình-cho viễn xứ...tri âm Luôn trào dâng tha thiết những sóng ngầm Để bồi đắp tình thơ âm thầm cháy Cháy trường kỳ cho giá băng tan chảy Cháy cùng thi...hết thảy,phải không thi ?! Viễn xứ hỡi !vạn dặm có sá chi Thơ sẽ cuốn...cuốn đi...cơn nóng lạnh Hamy Lời của nhỏ - từ thi đàn - đất Thánh Ở nơi nào cũng chạnh nhớ quê hương Bởi luyến lưu nên thức đếm canh trường Gởi tâm sự nhớ thương về quê mẹ. Đêm cô quạnh mình nhỏ ngồi lặng lẽ Trang web buồn, gió nhẹ tóc vờn bay Thi tứ ơi sao cứ mãi u hoài? Cho Facabook tháng ngày buồn tê tái … Dòng thơ gởi chợt thấy lòng ấm lại Kẻ yêu thơ nào phải ở gần bên? Thơ của người xóa nỗi nhớ không tên Cho lòng nhỏ - không quên - người xứ Quảng! ---------- Post added at 07:36 AM ---------- Previous post was at 07:35 AM ---------- Mai Hiệp Ngọn núi chi mà hóa đá bên đàng ? Vừa mộng mị vừa thanh thang kì vỹ Có cây kiểng sánh kề vai giản dị Đường có hàng rào chắn - y thị thành Cột điện cao và dây điện bao quanh Đó phải chăng nơi đất lành chim đậu ?! Nơi phương xa,người bạn thơ yêu dấu Đêm từng đêm,thấu rõ tiếng mẹ ru Chim Họa My còn nhớ bóng mù u Xây cái tổ,để Chim gù mê mãi Phương trời xa là nơi chim qua lại Những tháng ngày Chim giải nắng dầm mưa HỌA MY hởi ! Đã có "tổ" Hay chưa ?! Hamy Cơn gió chiều, cành phượng thắm đong đưa Vùng đất Thánh thèm cơn mưa dịu mát Bao hoài niệm cho tâm hồn dào dạt Dệt cung thơ man mát khúc tự tình! Nhớ thật nhiều vùng đất xứ Tây Ninh Sông Vàm Cỏ bình minh đầy rộn rã Hồ Dầu Tiếng nơi chứa nhiều tôm cá Dòng nước xanh xóa cái nóng ruộng vườn. Đất Thánh chiều nhang tỏa rộng mùi hương Tiếng kinh kệ vấn vương trong tâm tưởng Trời lộng gió từng cánh diều bay lượn Sáo mục đồng dìu dặt hướng trâu về. Nơi biên thùy nồng thắm nghĩa tình quê Cho viễn xứ sơn khê luôn ghi dấu Nỗi lòng nhỏ, phương xa người đã thấu Như họa mi giấu tiếng hát vào thơ … Câu hỏi người cho lòng nhỏ ngẩn ngơ Họa mi ấy từng giờ bay theo mẹ Chung một tổ - bởi vẫn còn thơ bé Giữa trời xanh khoe giọng hát ru hồn! [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
#508
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Mai Hiệp
HỒ DẦU TIẾNG trong cái thoáng hoàng hôn Gợi nỗi nhớ ru hồn con xa xứ Vùng đất thánh kinh kệ đang lưu giữ Nỗi lòng người tâm sự về quê hương Nơi chôn rau,cắt rốn ải biên cương Đã bảo bọc,chở che niềm thương nhớ Cho NHỎ lớn theo từng trang sách vở Bay vào đời như một giấc mơ xa Từ trời "TÂY"- nước MỸ, chốn "xa hoa" NHỎ vẫn sống kiêu sa - mà dung dị Vừa bán buôn,vừa học hành chăm chỉ Để xây đời - ý nghĩ tốt đẹp thêm Hamy Ở phương này, trời giờ đã vào đêm Nơi Facebook dệt bao niềm tâm sự Lời hồi đáp trang web còn lưu giữ Nỗi lòng người – viễn xứ - nhớ quê hương! Gởi đến người niềm riêng nhỏ tha phương Đêm thao thức canh trường đan sợi nhớ Thi tứ dệt từng dòng như nức nở Đọng giọt sầu luyến nhớ cảnh quê hương. Gió ru hời mang trải khắp ngàn phương Tình viễn xứ vấn vương trang thơ viết Canh thâu điểm nỗi buồn thêm da diết Gom nỗi niềm chỉ biết gởi trong mơ… ---------- Post added at 08:14 PM ---------- Previous post was at 08:12 PM ---------- Tác giả : Tiếng Lòng (Rong Rêu ) ANH PHẢI ĐI RỒI ! Chuyến đi này, anh lỗi hẹn cùng em Khoảng trời xanh, anh thả hồn trong gió Đừng gục ngã nha em, con chúng mình còn nhỏ Phải thay anh nuôi con lớn, nên người. Chuyến đi này... Anh không về nữa em ơi ! Anh xin lỗi, anh phải về với biển Chưa cùng em, một lời nào từ biệt Chưa trọn nghĩa vợ chồng, chưa trọn hiếu mẹ cha. Trên bầu trời anh thấy tổ quốc ta Vẫn xinh đẹp như thiên đường có thật Giữa mây ngàn và gió trời phảng phất Anh thấy mình tựa đôi cánh Hải Âu. Đừng đợi ! Đừng buồn, anh sẽ chẳng về đâu Cũng đừng ngước lên, bầu trời kia xanh thẳm Chiếc phi cơ ngang qua chắc lòng em đau lắm Ngỡ anh về... mà chẳng phải là anh. Em biết mà ! Cuộc sống vốn mong manh ? Ai trong đời chẳng một lần phải chết Anh đã hi sinh đời mình cho đất nước. Cho giang sơn còn thắm mãi màu cờ. Cảnh mẹ già, vợ trẻ con thơ Đợi chờ nhau héo mòn trong hi vọng Có lạ gì đâu khi bọn anh là lính Dẫu thời bình, thời chiến... cũng vậy thôi Đừng khóc nữa nghe em.... Như thế cũng đủ rồi ! Anh xin lỗi, anh phải đi em nhé ! Những lúc buồn đau hay thấy đời cô lẻ Dõi mắt lên trời, em sẽ thấy một cánh chim. Hamy (Cảm xúc từ bài thơ "ANH PHẢI ĐI RỒI!"của tác giả Tiếng Lòng - Rong Rêu) Em nào biết chuyến bay anh lỗi hẹn Xót xa lòng tình chẳng vẹn từ đây Khoảng bao la hồn anh quyện gió mây Em ở lại tháng ngày nuôi con nhỏ. Em nào hiểu anh ra đi từ đó Chuyến bay này anh bỏ lại yêu thương Để cho em thao thức suốt canh trường Lời từ biệt còn vương chưa kịp nói. Hãy yên nghỉ đừng sợ em hờn dỗi Như mọi ngày hay bắt lỗi trách anh Em sẽ thay chăm sóc đấng sinh thành Đừng day dứt khi anh chưa trọn hiếu! Em sẽ nhớ nhưng cũng đành gắng chịu Bởi nhờ anh – em hiểu nghĩa: hi sinh Anh ra đi khi đất nước thanh bình Khi trời, biển đón bình minh rực rỡ. Tầng không ấy mây trôi như muôn thuở Biển lặng thầm rộng mở để ôm anh Cho ngàn năm nước biển vẫn mãi xanh Và đất nước rạng danh người chiến sĩ. Em sẽ khắc hình anh trong suy nghĩ Và từng ngày ghi nhật kí yêu thương Nhớ thật nhiều người chiến sĩ quê hương Sẽ không khóc dù đêm trường cô độc. Đừng lo lắng, khi con còn nheo nhóc Cha mẹ già em chăm sóc thay anh Hãy yên tâm hòa quyện với trời xanh Cánh chim biển – rạng danh cùng sông núi! ---------- Post added at 12:59 AM ---------- Previous post was Hôm qua at 08:14 PM ---------- Mai Hiệp Buồn điều gì mà vương vấn vào thơ ?! Hãy nỗ lực...đừng chờ chi ban tặng Ở trên đời không có gì phẳng lặng Phải nhịn nhường - nhưng chẳng chịu đau thương Trên trần gian đạo luật cũng vô thường Nên phải biết dùng tình thương hóa giải Lấy "yêu đời" vượt qua bao trở ngại Tự bằng lòng với những cái mình làm Đừng buồn rầu :vì những kẻ tham lam Hamy Xứ Quảng Bình người gởi đến phương Nam Cho nhỏ hiểu: sắc gam màu cuộc sống Nhờ thi tứ dệt nên bao ước mộng Dù cách xa trang web bỗng hóa gần. Cảm ơn người mang đến chút tình thân Cho lòng nhỏ bâng khuâng cùng sắc hạ Vùng hư ảo chưa tường đâu thật, giả Nhưng nơi này, người – nhỏ đã hiểu nhau! [Click Here To View *HaMy*'s Signature] thay đổi nội dung bởi: *HaMy*, 19-06-2016 lúc 10:45 AM. |
#509
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Chiều hạ buồn trang web lạc bước chân
Tình cờ quá – dòng thơ say – người gởi Không có rượu, thơ say gì người hỡi Say men tình hay bởi cảnh quê hương? Nhỏ là người ở biên giới mù sương Nơi đất Thánh vấn vương dòng thi tứ Bao thắc mắc gởi đến người viễn xứ Cớ sao người không giữ, để ... “thơ say”? ---------- Post added at 06:26 AM ---------- Previous post was at 06:26 AM ---------- Gởi đến người dòng tâm sự cuối ngày Trang thơ viết giữ hoài bao thắc mắc Chào mùa hạ đất Thánh trời gay gắt Đón mưa rào réo rắt giọt sầu rơi! Dòng thơ say trang viết nhỏ được mời Bởi “nhiều chuyện” nào vơi bao nghi vấn Trời lộng gió đưa mây về vô tận Để nơi này nhỏ vẫn nhớ “thơ say”. ---------- Post added at 06:27 AM ---------- Previous post was at 06:26 AM ---------- Chiều biên cương sợi nắng đã nhạt phai Cho lòng nhỏ u hoài theo trang viết Thi tứ dệt nhỏ gởi vào “Lửa Việt” Đượm nghĩa tình tha thiết với quê hương. Nhỏ là người đất Thánh – xứ biên cương Nơi Facebook vấn vương cùng “Lửa Việt” Bao “thiện nguyện” thắm hồng lên trang viết Để nơi này nhỏ biết rõ “nghĩa ân”. Nhỏ hiểu rồi thi tứ gắn tình thân Lòng nhân ái để ta gần nhau lại Dù cách trở: Bắc Trung, Nam - xa ngái Vẫn tìm vào để trải những yêu thương! ---------- Post added at 06:28 AM ---------- Previous post was at 06:27 AM ---------- Ở nơi nào trên mảnh đất quê hương Người thiện nguyện trải tình thương đi khắp? Nơi Facebook lửa ân tình người thắp Sưởi ấm lòng kẻ gặp cảnh không mai. Nhỏ hiểu rồi nơi ấy “Dòng thơ say” Men ân nghĩa phủ dài trên đất nước Chẳng phải rượu, loay hoay chân người bước Lửa ân tình có được bởi thi nhân! Đã hiểu rồi lòng nhỏ chợt bâng khuâng Trang thơ gởi nhỏ dần say rồi đó: Say ân nghĩa – tấm chân tình gởi gió Trải khắp miền nơi có những dấu yêu! ---------- Post added at 06:29 AM ---------- Previous post was at 06:28 AM ---------- Mong một ngày, anh ghé xứ Tây Ninh Để hiểu rõ ân tình người đất Thánh Vùng biên giới nhưng rất nhiều thắng cảnh Có sông Vàm lấp lánh dưới ban mai. Ngọn núi Bà mang vẻ đẹp liêu trai Bình minh đến làn sương mai bao phủ Nhiều hang động hoang sơ, chim hội tụ Cảnh thiên đường như quyến rủ người xem Dìu bước chân, cáp treo, máng trượt kèm Anh cứ đến quê em mà chiêm ngưỡng Ở tuyến xuống nhiều con đường uốn lượn Và tuyến lên xanh ngát những hàng cây. Hết tuyến đường cứ ngỡ chạm tới mây Chùa Bà đó, nơi đây luôn đãi khách Cơm nóng sốt với món ăn thanh bạch Khiến lòng người như xóa sạch ưu phiền. Rời chùa Bà anh ghé Bá Huê Viên Vùng Tòa Thánh, rừng thiên nhiên dịu mát Nơi Thánh Địa Cao Đài, hương ngào ngạt Tiếng chuông chùa giúp gạt bỏ lo toan. Ở nơi nào, xin anh hãy ghé sang Quê em đó với vô vàn thắng cảnh Vùng tiên giới chẳng nơi nào so sánh Đó chính là đất Thánh - xứ Tây Ninh. ---------- Post added at 06:33 AM ---------- Previous post was at 06:29 AM ---------- Chú Tho Say Lấy hình tôi vịnh vài câu thơ Bản quyền đây trả tiền đi nhỏ Cho bé thơ đang còn đói khổ Được no lòng đẹp tình ước mơ. Hamy Chẳng phải lấy hình để vịnh thơ Nào hay “chú đứng” chụp ké mờ Đoàn xe thiện nguyện đành thôi dính Bản quyền chẳng lấy – tiền đừng mơ! ---------- Post added at 06:34 AM ---------- Previous post was at 06:33 AM ---------- Chú Tho Say Du ca thiện nguyện của chú mờ Đăng hình có chú đứng đang mơ Cháu trả bản quyền đừng viện cớ Để chú mua quà cho bé thơ. Hamy Ai bảo đoàn xe chú đứng chờ? Lúc người ta chụp … chú đang mơ Đăng hình – dính chú – cháu nào biết Đòi quyền “tác ảnh” chợt thẫn thờ... ---------- Post added at 06:36 AM ---------- Previous post was at 06:34 AM ---------- Chú Thơ Say Có hình thì cứ là bằng cớ Nhỏ ơi bé đừng có hững hờ Ảnh đoàn ảnh ngườì điều có cả Chú đang trong chờ tình bé thơ. Hamy Cháu là một nhỏ vốn ngẩn ngơ Cứ tưởng đoàn xe - chú đứng chờ Nào hay của chú nên “mãi lộ” Không tiền “tác ảnh” phải đền thơ! ---------- Post added at 06:37 AM ---------- Previous post was at 06:36 AM ---------- Chú Tho Say Thơ ta say há hề ru em ngủ Thơ ta say chẳng nét đẹp mùa thu Thơ ta say lời thơ là mì gói Là chiếc quần ,áo ấm cho bé thơ Thơ ta say là quyển tập vẽ giấc mơ Với đói nghèo quê hương đồn Ban đó Là lời thơ miền Xa Mát của nhỏ Cần ân tình cần cả dòng thơ say. Hamy Nhỏ hiểu rồi lời thơ ấy của ai Nơi Facebook u hoài trong suy nghĩ Lời thơ ấy nào say lời hoa mĩ Mà thơ người duy chỉ nhớ nỗi đau. Lần đầu tiên trang web nhỏ bước vào Ở nơi ấy gởi trao lời thắc mắc Giờ nhỏ hiểu tình thơ người son sắt Tấm lòng vàng ghi khắc những nỗi đau. “Dòng thơ say” thi tứ nhỏ gởi trao Vẫn đồng cảm xót đau cùng trẻ nhỏ Mùa đông đến chăn êm, nệm không có Xót xa lòng – phím gõ – nước mắt cay! Hiểu rõ ràng nghĩa cử “Dòng thơ say” Nhỏ ủng hộ những người đi thiện nguyện Ân tình ấy cho lòng ai xao xuyến Cung đàn thơ bao quyến luyến gởi vào! Lời của người như trách nắng nhạt màu Giống hờn dỗi, nhỏ sao không suy nghĩ Nơi Facebook lại dệt lời hoa mĩ Rồi gởi vào sao chẳng nghĩ đến ai? Trong cuộc đời có những kẻ không mai Họ cần lắm những bàn tay nhân ái Người thơ gởi trách nhỏ rồi có phải: Đã rõ ràng sao cứ mãi … mộng mơ? ---------- Post added at 06:39 AM ---------- Previous post was at 06:37 AM ---------- Lần đầu bỡ ngỡ ghé nơi này Dệt khúc tình thơ gởi vào đây Trang web khắc ghi câu tương ngộ “Muôn nẻo tình thơ” nghĩa phủ dày. Tri âm gặp gỡ ở nơi đây “Muôn nẻo tình thơ” mộng sum vầy Thi từ trau chuốt: lời thân ái Kết chặt ân tình: tay nắm tay. ---------- Post added at 06:40 AM ---------- Previous post was at 06:39 AM ---------- Mai Hiệp Chưa biết,chưa nghe cái trang này Cũng chưa kết bạn ai ở đây Phong cảnh,nhân tình thì tương ngộ Bài thơ,trang viết đã thấy dày Không hẹn mà gặp ở nơi đây Tình thơ,bạn củ đến sum vầy Lời thơ,xướng họa lòng nhân ái Bốn phương hội tụ nối vòng tay Hamy Trang thơ gặp gỡ ở nơi này Vui cùng thi hữu nối vòng tay “Muôn dặm tình thơ” ta tiếp nối Xóa hết ưu phiền của một ngày! Bình minh hé dạng đón ban mai Vần thơ tiếp nối cứ trải dài Dệt khúc tâm tình người viễn xứ Thấu hiểu niềm riêng được mấy ai? [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
#510
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Nỗi lòng của nhỏ!(những vần thơ của thi sĩ Hà My)
Cỏ May
ĐAU BUỒN Lặng lẽ anh đi,chẳng trở về, Trời xanh,biển biếc,nẻo sơn khê. Nghiêng mình,tổ quốc,đau chờ đợi, Vợ dại,con thơ,cảnh não nề. Góa phụ đau buồn,con gọi bố, Gia đình nức nở giọt sầu bi, Bao người khắc khoải,đau lòng quá, Đất nước thanh bình,cảnh biệt ly. Hamy (Cảm xúc từ bài thơ của bạn Cỏ May) Vạn người đau đớn tiễn anh đi Dòng máu tô thêm lá quốc kì Anh đã quên mình vì Tổ quốc Ngàn năm trang sử vẫn còn ghi! Đất nước thanh bình, anh vẫn đi Bảo vệ quê hương có tiếc gì! Cúi đầu tưởng niệm ơn sâu ấy Tiễn anh, đất Việt lệ tràn mi. ---------- Post added at 05:55 PM ---------- Previous post was at 05:53 PM ---------- Ghé lại vườn thơ một sớm mai Người quen chẳng thấy chợt u hoài Thi từ góp nhặt buồn se sắt Niềm riêng gói lại gởi cho ai? Đừng hỏi vì sao lại thở dài Nỗi lòng viễn xứ nhớ về ai? Thời gian xa cách bao năm nhỉ? Dệt khúc tình thơ … gởi nắng mai. ---------- Post added at 05:56 PM ---------- Previous post was at 05:55 PM ---------- Mai Hiệp MỜI BẠN! Từ lâu,người muốn đến Tây Ninh Muốn đến định cư suốt đời mình Trời xui, đất khiến,đành bỏ lỡ Nay còn đâu nữa sức bình sinh Người chỉ đi quanh đất quảng bình Vết thương tái phát đau...đau kinh Xe,Tàu đường xa là không dám Bạn hữu có thương - tha cho mình Tâm sự cuộc đời dài lê thê Người mong bạn hữu đừng cười chê(!) Thân xác oai phong,sao lại thế(?) Bên trong - xương cốt..."tệ hại ghê !" Hamy Mời người đến viếng xứ Tây Ninh Để hiểu nơi đây cảnh hữu tình Sông Vàm, con sóng ngàn năm vỗ Tòa thánh chiều tàn vọng tiếng kinh. Trong xanh Dầu Tiếng nước in hình Ruộng đồng bát ngát đón bình minh Đất Thánh chan hòa cùng bạn hữu Dệt khúc tình thơ gởi Quảng Bình. Lỡ chuyến đò duyên ở Thánh kinh Sức khỏe, người ơi hãy giữ gìn, Nào đâu, ai trách người phương ấy Thôi đành, mong ước giữ riêng mình. ---------- Post added at 05:58 PM ---------- Previous post was at 05:56 PM ---------- Mai Hiệp MỜI BẠN Xin mời thân hữu về quê tôi ! "Quảng Bình-Xứ Lệ "thích người ơi ! Trời ban,đất tặng :nhiều thắng cảnh "Như mộng,như mơ"...rất tuyệt vời Tôi mới về quê, mấy năm nay Đi chưa nhiều lắm,nhưng thấy hay Ra Bắc,vào Nam rất thuận lợi Lên rừng,xuống biển...mê..mê say Nhớ đến Quảng Bình - nhé bạn ơi ! Tôi mời,tôi đợi... bạn đến chơi Vãn cảnh"Thiên Đường" hơi choáng ngợp "Đi mây,về gió"...lưng...lưng trời. Hamy Xứ Quảng tri âm đã gọi mời Ân tình viễn xứ chẳng hề vơi Cảnh ấy thiên đường nào sánh kịp Phong Nha, Nhật Lệ - biển ru hời. Hẹn ước một ngày sẽ đến nơi Thăm vùng hư ảo ngỡ lên trời Động Khô, Động Nước – Phong Nha ấy Nhật Lệ đón chào thỏa sức bơi. Đất Quảng - quê người, quả tuyệt vời Cho hồn lữ khách thoáng chơi vơi Chưa lần ghé lại mà lưu luyến Trỗi khúc đàn thơ để đáp lời. [Click Here To View *HaMy*'s Signature] |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|