+:| Diễn đàn Người Quảng Bình |:+

+:| Diễn đàn Người Quảng Bình |:+ (https://nguoiquangbinh.net/forum/diendan/index.php)
-   CLB VÕ THUẬT (https://nguoiquangbinh.net/forum/diendan/forumdisplay.php?f=183)
-   -   Dạy võ là dạy đạo làm người (https://nguoiquangbinh.net/forum/diendan/showthread.php?t=42275)

pham.ngocchien 25-01-2010 12:20 AM

Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Tôi ngờ rằng, con người ta nói với nhau “Tiên học lễ, hậu học võ” trước, rồi sau này mới nói “Tiên học lễ, hậu học văn”. Vì sao? Vì võ thuật chẳng qua là phương cách tự vệ và chiến đấu để sinh tồn. Mà không thể tự vệ, không thể sinh tồn khi mối quan hệ với cộng đồng không ổn. Cho nên, biết phương cách tự vệ và chiến đấu, thế tất con người phải biết những phép tắc trong các mối quan hệ xã hội: tổ quốc, đồng bào, quê hương, ông bà, cha mẹ, vợ con, thầy bạn, người trên kẻ dưới, người thân kẻ sơ, người thương kẻ ghét, cả với kẻ thù của mình.

Người có võ rất coi trọng lễ và giữ lễ. Trong thời đại giao lưu, hội nhập; khi các mối quan hệ xã hội trở nên mong manh, các giá trị truyền thống dễ bị lung lay, biến dạng, cả hoà tan; xem ra chỉ có võ là còn giữ truyền thống “tôn sư trọng đạo”, là còn trọng lễ và giữ lễ.

Với con nhà võ, nơi tập võ không phải là Câu Lạc Bộ như nhiều người nghĩ, mà là một Võ đường, Đạo đường; người Nhật gọi là Dojo (Jo là nơi, Do là đạo đức. Dojo là nơi trui rèn đạo đức).

“Học lễ” là nội dung được thực hành liên tục, kiên định, nhất quáng trong suốt quá trình dạy võ và học võ. Ngày đầu tiên đi học võ, người học phải trải qua thủ tục “Bái sư nhập môn”. Tuy không rườm rà như ngày trước, nhưng phép tắc thì phải duy trì: người học thắp cây hương trên bàn thờ Tổ, được gặp mặt Thầy, được giới thiệu với vị Huấn luyện viên trực tiếp huấn luyện, đặc biệt được hướng dẫn để biết phép tắc và những qui định của Võ đường... Bởi vì nơi tập là một Đạo đường, nên mỗi lần vào ra, người học phải cúi chào. Bất cứ lúc nào gặp thầy, bạn, huynh đệ, đều phải cúi chào. Bắt đầu và kết thúc một buổi tập, môn sinh phải chào Tổ, chào Thầy. Bắt đầu và kết thúc một trận đấu tập, hai đối thủ phải cúi chào nhau. Bắt đầu và kết thúc một bài quyền bao giờ cũng là cái chào. Bài tập đầu tiên trong cuộc đời học võ là bài chào. Trong Võ đường, và qua các kỳ kiểm tra, người học võ được đánh giá dựa trên hai tiêu chuẩn: thành tựu công phu và phẩm chất đạo đức, được thể hiện qua cung cách quan hệ, ứng xử với mọi người... Với những ai hiểu, thì đó không chỉ là hình thức mà còn bao hàm cả nội dung. Với những người học còn nhỏ tuổi, chưa kịp hiểu, thì cứ kiên trì thực hành lễ, một ngày kia tất sẽ ngộ ra ý nghĩa bên sau mỗi cái chào.

Người học võ chân chính không coi cái chào là lễ, mà là hình thức của lễ, cách thể hiện lễ. Cái chào ngầm chứa nội dung vô cùng quan trọng, vốn là kim chỉ nam của người học võ, đó là cái đạo của võ và đạo đức của người học võ, gọi chung là Võ đạo. Cái chào chỉ như bóng điện, Võ đạo mới là dòng điện. Không có dòng điện, bóng điện không thể toả sáng; không có tinh thần Võ đạo, cái chào chỉ còn là động tác gật đầu.

Cũng như quá trình tích tụ năng lượng để thắp sáng bóng đèn, quá trình học võ là quá trình tu dưỡng phẩm chất, đạo đức làm nền tảng cho hành vi ứng xử trong các mối quan hệ xã hội. Tuỳ theo từng mối quan hệ xã hội mà hành vi ứng xử khác nhau. Ví dụ, đối với cha mẹ khác đối với Thầy, với bạn; đối với người thân, khác với kẻ sơ; với ân nhân khác với kẻ thù; cung cách đi dự đám cưới khác với dự đám ma... Nhưng dù sắc thái có khác nhau thế nào, thì tất cả đều được hình thành trên một nguyên tắc chung. Nói cách khác, nội dung ứng xử thì tuỳ từng mối quan hệ; nhưng nguyên tắc ứng xử thì chung nhất.

Người đời thường coi trọng hình thức của lễ, nội dung của lễ, nhưng con nhà võ còn coi trọng nền tảng, nguyên tắc của lễ.

Nguyên tắc đó là:

- Nhân ái và tôn trọng. Nói tôn trọng là tôn trọng quyền tồn tại, quyền sống, quyền làm người, quyền làm người không giống ai. Trong đời sống xã hội, vị trí mỗi người tuy chẳng giống nhau, nhưng nhân cách làm người thì không khác nhau – ai cũng sinh ra và lớn lên bằng trái tim của mẹ; ai cũng bình đẳng trước thượng đế và trước cái chết. Có tinh thần tôn trọng, người tập võ không hạ mình trước bất cứ ai, không phân biệt ai hơn ai; không tâng bốc người trên, không miệt thị người dưới. Tôn trọng con người, tôn trọng mình, tôn trọng đối thủ, đó là một trong những phẩm chất hàng đầu của người học võ.
Nhân ái là mục đích cuối cùng của người học võ, nó giúp định hướng hành vi của người học võ. Dù nghĩ gì, làm gì, nói gì, xử sự thế nào, tất cả đều phải nhằm mục đích làm sao cho con người tốt hơn, cho mình tốt hơn, cho đời đẹp hơn. Nếu không vì lòng nhân ái, hành động của người học võ không khác chi hành động của tên cướp, nhưng nếu vì lòng nhân ái, hành động của anh ta sẽ là hành động anh hùng - “Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân. Quân điếu phạt trước lo trừ bạo” (Nguyễn Trãi).

- Khiêm tốn và nhún nhường: Thói kiêu căng tự mãn là kẻ thù lớn nhất của người học võ. Sự hiểu biết không bao giờ có giới hạn. Ai không thấy thiếu sẽ không thêm được gì. Ai không biết ẩn mình sẽ không bay cao. Cái thùng đã đầy thì không còn chứa được nữa. Muốn nhảy lên cao thì phải rùn thấp. Muốn vượt qua sà phải biết uốn mình. Với người học võ, đức khiêm tốn không làm cho mình bé lại mà giúp mình có sức mạnh đi xa về trước; không làm cho mình thấp hơn đối thủ mà làm cho đối thủ không cao hơn mình. Đức khiêm tốn còn thể hiện đạo đức của người học võ: yêu người, vì người, “đi trước về sau”, “lo trước cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của mọi người”.
Học võ là học để biết mình là ai, biết cách un đúc mình, hoàn thiện mình, có niềm tin và tự hào về mình. Mất niềm tin là tự đánh mất vũ khí của mình. Niềm tin, đối với người trí thức, đó là sức mạnh nội tâm; đối với bậc thiền sư, đó là tinh thần vô uý; đối với người học võ, đó là dũng khí của người chiến sĩ. Mất niềm tin, con người hoặc rơi vào tự ti, trầm cảm; hoặc trở nên hung hăng, gây hấn. Chỉ có bản lĩnh, có niềm tin, người học võ mới có sức mạnh để thể hiện cái đức nhân ái, khiêm tốn, nhún nhường, và tôn trọng người khác.

Nhân ái và tôn trọng, khiêm tốn và nhún nhường, bản lĩnh và niềm tin, đó không chỉ là nền tảng của mọi hành vi ứng xử, mà còn là nền tảng của tinh thần Hoà Hợp. Mục đích tối thượng của người học võ là thiết lập mối quan hệ tốt đẹp giữa con người và con người với tinh thần: cộng tác, cộng đồng, cộng hưởng, cùng hưởng... trong xã hội; thái hoà trong gia đình, và an lạc trong bản thân. Đây là điểm thanh niên chúng ta đang thiếu, thậm chí thiếu trầm trọng. Thanh niên chúng ta thiếu cái thuận mà thừa cái nghịch, thiếu cái hoà mà thừa cái bất hoà, thiếu đoàn kết mà thừa chia rẽ. Tôi từng nghe nói: “Một người Việt Nam và một người Nhật, thì người Nhật không bằng người Việt Nam. Ba người Việt Nam và ba người Nhật, thì ba người Việt Nam không bằng ba người Nhật”. Ấy là cách khẳng định thói xấu bất hợp tác, mất đoàn kết của người mình đó thôi. Vì sao ư? Có chi đâu, là vì chúng ta thiếu cái đức tôn trọng, yêu thương, khiêm tốn, bản lãnh và một sức mạnh nội tâm. Ở đời, phàm kẻ nào không có sức mạnh nội tâm, không có bản lĩnh, kẻ đó sẽ không nói được tiếng xin lỗi, xin cám ơn, xin vui lòng, xin nhận trách nhiệm... Và chắc chắn kẻ đó không thể thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp với mọi người.

Tất nhiên, ở trường học và trong gia đình, ai cũng mong muốn dạy con em mình biết lễ phép, biết cách ăn ở, cách đối nhân xử thế. Nhiều trường học nêu cả khẩu hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn” ở cổng trường và trong các lớp học. Nhưng xem ra, chỉ có võ là dạy cái lễ cho người học hiệu quả nhất. Nói vậy là vì, chỉ có võ mới có chương trình học vừa cả võ vừa cả lễ; nội dung kiểm tra lên đai đẳng cũng bao gồm cả lễ và võ. Ngoài ra, việc thực hiện chương trình “học lễ” xuyên suốt, nhất quáng, và triệt để. Đặc biệt, võ coi trọng đào luyện cái gốc song song với cái ngọn, nội dung song song với hình thức, nền tảng song song với biểu hiện - coi trọng việc giáo dục cho người học tinh thần nhân ái, tôn trọng con người, khiêm tốn, niềm tin, và bản lĩnh, song song với việc dạy cho các em cách đối nhân xử thế, cách quan hệ ứng xử cho phải phép, phải đạo với mọi người.

Tiếc rằng, hiện nay nhiều người hiểu không đúng về võ. Họ cho võ là đánh nhau, là vai u thịt bắp, là mặt rổ mặt rạch... Họ không hề hiểu võ là một hình thái nghệ thuật, là công cụ giáo dục đạo làm người; học võ là học đạo làm người. Gia dĩ, cũng vì có nhiều người dạy võ chỉ dừng lại ở mức “võ thuật” mà chưa đạt tới được mức “võ lý” và “võ đạo” - chỉ dạy cho người học cách đánh mà không dạy cho họ đánh ai, đánh thế nào, bảo vệ ai, bảo vệ cái gì... Đã thế, trong xu thế thị trường hoá, thương mại hoá, thể thao hoá, võ bị xếp ngang hàng với các môn thể thao khác. Người ta chạy theo thành tích, huy chương mà quên mất sứ mệnh giáo dục; chạy theo hư danh mà quên đi thực chất. Tất nhiên, võ cũng là một môn thể thao, nhưng không phải đơn thuần chỉ là một môn thể thao. Võ là môn thể thao truyền thống. Nó vừa phải làm nhiệm vụ đào tạo những vận động viên xuất sắc cho thể thao nước nhà, vừa phải hoàn thành sứ mệnh dạy cho người học sức khoẻ, phẩm chất đạo đức, đối nhân xử thế.

Hẳn chúng ta đều biết, “Tinh thần Nhật Bản”, “Sức mạnh Nhật Bản” được un đúc bởi ba dòng sữa: Thần đạo Shinto, Phật giáo Thiền tông, và Tinh thần Võ đạo. Trong suốt bốn nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước, võ là một trong hai dòng suối tạo nên Sức mạnh Việt Nam - “Sống vững chãi bốn nghìn năm sừng sững. Lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa. Trong và thật sáng hai bờ suy tưởng. Rất hiên ngang mà nhân ái chan hoà” (Huy Cận). Từ Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn... các bậc khai quốc, công thần đều xuất thân từ con nhà võ. Nhiều trong các triều đại ấy đều có trường dạy võ, chương trình học võ, và các kỳ thi võ (Tú tài, Cử nhân, Tiến sĩ). Rõ ràng, cùng với văn, võ đã góp phần un đúc nguyên khí quốc gia, sức mạnh dân tộc; góp phần đào luyện con người Việt Nam giàu lòng yêu nước, có sức mạnh, niềm tin, và khí phách; được thử lửa qua suốt chiều dài lịch sử chống ngoại xâm và xây dựng đất nước.

Ngày nay, đất nước ta hoà bình, thống nhất, thịnh vượng. Chúng ta có nhiều bạn bè, nhiều đối tác khắp năm châu. Chúng ta đang hân hoan vươn ra biển lớn. Nhưng nhìn lại, xem ra dòng suối võ ngày nào không còn chảy nữa! Không biết nó tắt từ thời nào? Vì sao tắt? Có cần khơi thông không? Làm thế nào khơi thông trở lại để võ tiếp tục góp phần mình vào sự nghiệp xây dựng và bảo vệ đất nước? Rất cần các công trình nghiên cứu nghiêm túc, các hội nghị khoa học để làm sáng tỏ những vấn đề ấy.

Thiết nghĩ, dù đứng trước kẻ thù hay đứng trước đối tác làm ăn, mỗi dân tộc, mỗi con người đều phải cần có sức mạnh, niềm tin, và khí phách. Thiếu sức mạnh, niềm tin, và khí phách, thì không thể đánh thắng ngoại xâm; thiếu sức mạnh, niềm tin, và khí phách, cũng không thể làm ăn sòng phẳng với người.

Luận về đề tài “Tiên học lễ, hậu học võ”, người viết cố ý không muốn chỉ dừng lại ở hình thức biểu hiện của lễ, mà muốn đi sâu vào nền tảng của lễ. Vì vậy, vấn đề thật sự hoá ra là: sứ mệnh của võ và người dạy võ. Vì nói cho cùng, dạy võ, dạy lễ cũng là dạy đạo làm người; học võ, học lễ cũng là học đạo làm người.

Trích dẫn,sưu tầm.
Võ sư Nguyễn Văn Dũng
(Huế, 12/2007)
Thầy Dũng với đòn Yoko Géri Tobi - 1971.
http://i835.photobucket.com/albums/z...u/thaydung.jpg

hoacuanui1987 25-01-2010 12:50 AM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
hihi bóc tem cái...tôi còn nhớ cách đây 3 năm khi lần đầu tiên tôi vào lớp võ,thầy có hỏi tôi lí do đi học võ,tôi trả lời hai lí do,thứ nhất để rèn luyện sức khỏe và thứ hai là tự vệ.rồi thầy nói thấy sẽ nhận con vào lớp....mới đó mà 3 năm rổi,tôi ko còn theo học thầy nữa nhưng tôi vẫn nhớ đến thầy nhớ đến câu hỏi đầu tiên dành cho một võ sinh mới đó

pham.ngocchien 25-01-2010 07:37 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Thế à. Anh cũng thấy thầy dạy võ được mọi người tôn trong nhất. Anh đã mấy năm sinh hoạt rồi giờ vẫn không quên được. Thầy, những người xem anh như là con cái, Và trong cuộc đời anh không bao giờ quên họ. Luôn tôn trong họ và anh hi vong học trò cũng luôn nhớ đến mình. Dù mình ở nơi đâu...:smile 65:
có thời gian đọc bài này của anh hi
http://nguoiquangbinh.net/forum/dien...ad.php?t=42273

buồn muôn thủa 03-04-2010 09:59 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Đạo làm người thì cần gì phải đi học võ mới được dạy, nói nghe thật buồn cười chứ không phải là từ thửa sơ sinh cho đến khi biết nghe biết nói đấng sinh thành nào mả chả căn dặn, dạy dỗ con cái của mình, đâu phải ngẫu nhiên mà có được câu này"
"Con ơi muốn nên thân người
Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha"
Ông Nguyễn Văn Dũng nào đó lại còn ngờ vực giữa "hậu học võ" và "hậu học văn" mà lại cố tình nhấn mạnh việc "học lễ" ở trong võ đường, trong môn phái võ thuật nào đó, việc "học lễ" thì có xảy ra ở riêng gì trong võ đường và môn phái võ thuật nào đâu, đó là việc mà tự thủa biết nghe biết nói mọi con người đều được dạy dỗ không phải từ đấng sinh thành thì cũng là từ người có công nuôi dưỡng. Than ôi!
Trích:

Hẳn chúng ta đều biết, “Tinh thần Nhật Bản”, “Sức mạnh Nhật Bản” được un đúc bởi ba dòng sữa: Thần đạo Shinto, Phật giáo Thiền tông, và Tinh thần Võ đạo. Trong suốt bốn nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước, võ là một trong hai dòng suối tạo nên Sức mạnh Việt Nam - “Sống vững chãi bốn nghìn năm sừng sững. Lưng đeo gươm tay mềm mại bút hoa. Trong và thật sáng hai bờ suy tưởng. Rất hiên ngang mà nhân ái chan hoà” (Huy Cận). Từ Đinh, Lý, Trần, Lê, Nguyễn... các bậc khai quốc, công thần đều xuất thân từ con nhà võ. Nhiều trong các triều đại ấy đều có trường dạy võ, chương trình học võ, và các kỳ thi võ (Tú tài, Cử nhân, Tiến sĩ). Rõ ràng, cùng với văn, võ đã góp phần un đúc nguyên khí quốc gia, sức mạnh dân tộc; góp phần đào luyện con người Việt Nam giàu lòng yêu nước, có sức mạnh, niềm tin, và khí phách; được thử lửa qua suốt chiều dài lịch sử chống ngoại xâm và xây dựng đất nước.
"Tinh thần Nhật Bản", "Sức mạnh Nhật Bản" thì có liên quan gì đến "bốn ngàn năm lịch sử dựng nước và giữ nước" - được biết ông Dũng là giáo viên dạy văn, chí ít cũng có am hiểu lịch sử nước nhà (Văn-Sử-Địa) thế thì sao ông không đả động gì đến cái gọi là "Hào khí Đông A" thế mà lại "mượn" một câu mở đầu "Hẳn chúng ta đều biết, “Tinh thần Nhật Bản”, “Sức mạnh Nhật Bản” được un đúc bởi ba dòng sữa: Thần đạo Shinto, Phật giáo Thiền tông, và Tinh thần Võ đạo" để đi vào vấn đề bốn nghìn năm lịch sử của dân tộc. Rõ là nực cười, buồn thay !.

pham.ngocchien 04-04-2010 12:12 AM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Trích:

Nguyên văn bởi buồn muôn thủa (Post 329259)
Đạo làm người thì cần gì phải đi học võ mới được dạy, nói nghe thật buồn cười chứ không phải là từ thửa sơ sinh cho đến khi biết nghe biết nói đấng sinh thành nào mả chả căn dặn, dạy dỗ con cái của mình, đâu phải ngẫu nhiên mà có được câu này"
"Con ơi muốn nên thân người
Lắng tai nghe lấy những lời mẹ cha"
Ông Nguyễn Văn Dũng nào đó lại còn ngờ vực giữa "hậu học võ" và "hậu học văn" mà lại cố tình nhấn mạnh việc "học lễ" ở trong võ đường, trong môn phái võ thuật nào đó, việc "học lễ" thì có xảy ra ở riêng gì trong võ đường và môn phái võ thuật nào đâu, đó là việc mà tự thủa biết nghe biết nói mọi con người đều được dạy dỗ không phải từ đấng sinh thành thì cũng là từ người có công nuôi dưỡng. Than ôi!
"Tinh thần Nhật Bản", "Sức mạnh Nhật Bản" thì có liên quan gì đến "bốn ngàn năm lịch sử dựng nước và giữ nước" - được biết ông Dũng là giáo viên dạy văn, chí ít cũng có am hiểu lịch sử nước nhà (Văn-Sử-Địa) thế thì sao ông không đả động gì đến cái gọi là "Hào khí Đông A" thế mà lại "mượn" một câu mở đầu "Hẳn chúng ta đều biết, “Tinh thần Nhật Bản”, “Sức mạnh Nhật Bản” được un đúc bởi ba dòng sữa: Thần đạo Shinto, Phật giáo Thiền tông, và Tinh thần Võ đạo" để đi vào vấn đề bốn nghìn năm lịch sử của dân tộc. Rõ là nực cười, buồn thay !.

Bạn có biết người đầu tiên đem võ KarateDo vào việt nam là ai không? Đó là chozin suzuki nay lập nên hệ phái suzucho. Người đã truyền bá võ đạo vào Việt Nam và là người đã đứng lên bão vệ tổ quốc Việt Nam chống Pháp và chống Mỹ. Chính ông đã đào tạo bao nhiêu võ sư và sau này dạy võ lại cho bộ đội Việt Nam. Còn vấn đề đạo đức luôn được xem trọng trong máu của mỗi con người nhà võ. Tất nhiên là đạo đức là ở mỗi người mỗi nền giáo dục riêng. Nhưng chính võ đạo làm cho chúng ta tô luyện thêm cái đạo, lòng nhân ái, yêu thương đồng loại. Có thể mình nói bạn không đồng ý nhưng nếu bạn đi học võ bạn sẽ hiểu được cái tôi trong mình và cảm nhận được cái đạo của võ thuật

buồn muôn thủa 04-04-2010 04:18 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Trích:

Nguyên văn bởi pham.ngocchien (Post 329369)
Bạn có biết người đầu tiên đem võ KarateDo vào việt nam là ai không? Đó là chozin suzuki nay lập nên hệ phái suzucho. Người đã truyền bá võ đạo vào Việt Nam và là người đã đứng lên bão vệ tổ quốc Việt Nam chống Pháp và chống Mỹ. Chính ông đã đào tạo bao nhiêu võ sư và sau này dạy võ lại cho bộ đội Việt Nam. Còn vấn đề đạo đức luôn được xem trọng trong máu của mỗi con người nhà võ. Tất nhiên là đạo đức là ở mỗi người mỗi nền giáo dục riêng. Nhưng chính võ đạo làm cho chúng ta tô luyện thêm cái đạo, lòng nhân ái, yêu thương đồng loại. Có thể mình nói bạn không đồng ý nhưng nếu bạn đi học võ bạn sẽ hiểu được cái tôi trong mình và cảm nhận được cái đạo của võ thuật

Thứ nhất - "chozin suzuk" chỉ là người truyền bá karate do vào Việt Nam, còn bạn dùng chữ "Người đã truyền bá võ đạo vào Việt Nam e rằng hơi "nổ" và hoàn toàn sai lệch, hãy nói "Người đã truyền bá tinh thần võ sĩ Karate Do Nhật Bản vào Việt Nam" để tôi có thể gật đầu đồng thuận với bạn - Trên thực tế thì trong cộng đồng người Việt, tinh thần "võ sĩ đạo Nhật Bản" nói chung đã sớm xuất hiện từ lâu, nhưng "chozin suzuk" là người có công lớn trong công việc truyền bá rộng rãi bộ môn Karate Nhật Bản tại Việt Nam.
Thứ hai - "chozin suzuk" chỉ là một trong những rất nhiều ngừơi chiến binh ngoại quốc, nhận thức được tính chất phi nghĩa, tàn bạo của các cuộc chiến tranh xâm lược mà nghiêng mình hoà vào cuộc chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc Việt Nam - bạn nói "người đã đứng lên bão vệ tổ quốc Việt Nam chống Pháp và chống Mỹ" tuy không sai nhưng đã quá là rất nhiều thiếu sót, hàng triệu, hàng triệu, hàng triệu ... người con của đất nước đã ngã xuống để bảo vệ đất nước và còn vô vàn những người dân Việt thề bảo vệ Tổ Quốc . Lấy tư cách là một công dân Việt Nam, tôi cũng rất cảm kích sự ủng hộ và tinh thần trượng nghĩa của "chozin suzuk" đối với cuộc chiến vệ quốc của dân tộc (mặc dù khi đó tôi chưa sinh ra, nhưng sinh mạng và máu thịt của những người thân của tôi đã đổ xuống) - Nhưng bạn nói một cách phiến diện và thiếu sót như vậy thì e rằng bạn đã quá sùng bái và thần tượng hoá "chozin suzuk", tuy không phủ nhận công sức của một ai nhưng một "chozin suzuk" thì cũng như một cái cây nhỏ nhoi nằm trong một rừng cây vệ quốc đại ngàn của dân tộc. Bạn và tôi đều là những thế hệ sinh ra sau chiến tranh, là những hậu bối sinh ra trong chăn êm nệm ấm, đối với lịch sử thiết tưởng cần phải có những phát biểu đúng đắn.

Đây là những vấn đề ngoài lề buôn chuyện với bạn cho vui :
- Nếu bạn đến Huế, có điều kiện tiếp xúc với những người tầm > 50 tuổi và từng gắng bó với Huế ( nghe nhìn được nhiều chuyện), cố gắng tâm sự với người ta thì sẽ được nghe giai thoại về "chozin suzuk" và một anh bán chiếu vô danh người Quảng (có thể là Q Ngãi, Q Nam heheh giai thoại mà ) thì sẽ có thêm một lý do về nước của "chozin suzuk" khi mà hệ phái do ông xây dựng đang phát triển mạnh mẽ.
- Vào box này thấy bài bạn hầu như bài nào cũng có nói đến 2 chữ "võ đạo" ( nói nhiều về "võ đạo ), tôi thì cũng chả biết gì về "vọ vẹ" nhưng nghe mấy người lớn tuổi họ bàn "nhảm" thế này :
Thứ nhất là chữ "võ thuật" tức là ... thuật đánh võ, tinh thông rồi thì mới đến chữ "võ nghệ" tức là lấy võ làm nghề, làm nghề thì không hẳn phải hô hào quảng bá, vỗ ngực xướng danh - có người thâu đệ tử, có người vẫn bất truyền. Buớc tiếp theo là mới đến chữ "võ đạo" tức là sự "giác ngộ" trong cảnh giới của "võ".
Hêhêhê thời nay thấy cái gì cũng là "võ đạo" hết trơn, đáng mừng thay!.

pham.ngocchien 04-04-2010 04:42 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
Trích:

Nguyên văn bởi buồn muôn thủa (Post 329831)
Thứ nhất - "chozin suzuk" chỉ là người truyền bá karate do vào Việt Nam, còn bạn dùng chữ "Người đã truyền bá võ đạo vào Việt Nam e rằng hơi "nổ" và hoàn toàn sai lệch, hãy nói "Người đã truyền bá tinh thần võ sĩ Karate Do Nhật Bản vào Việt Nam" để tôi có thể gật đầu đồng thuận với bạn - Trên thực tế thì trong cộng đồng người Việt, tinh thần "võ sĩ đạo Nhật Bản" nói chung đã sớm xuất hiện từ lâu, nhưng "chozin suzuk" là người có công lớn trong công việc truyền bá rộng rãi bộ môn Karate Nhật Bản tại Việt Nam.
Thứ hai - "chozin suzuk" chỉ là một trong những rất nhiều ngừơi chiến binh ngoại quốc, nhận thức được tính chất phi nghĩa, tàn bạo của các cuộc chiến tranh xâm lược mà nghiêng mình hoà vào cuộc chiến vệ quốc vĩ đại của dân tộc Việt Nam - bạn nói "người đã đứng lên bão vệ tổ quốc Việt Nam chống Pháp và chống Mỹ" tuy không sai nhưng đã quá là rất nhiều thiếu sót, hàng triệu, hàng triệu, hàng triệu ... người con của đất nước đã ngã xuống để bảo vệ đất nước và còn vô vàn những người dân Việt thề bảo vệ Tổ Quốc . Lấy tư cách là một công dân Việt Nam, tôi cũng rất cảm kích sự ủng hộ và tinh thần trượng nghĩa của "chozin suzuk" đối với cuộc chiến vệ quốc của dân tộc (mặc dù khi đó tôi chưa sinh ra, nhưng sinh mạng và máu thịt của những người thân của tôi đã đổ xuống) - Nhưng bạn nói một cách phiến diện và thiếu sót như vậy thì e rằng bạn đã quá sùng bái và thần tượng hoá "chozin suzuk", tuy không phủ nhận công sức của một ai nhưng một "chozin suzuk" thì cũng như một cái cây nhỏ nhoi nằm trong một rừng cây vệ quốc đại ngàn của dân tộc. Bạn và tôi đều là những thế hệ sinh ra sau chiến tranh, là những hậu bối sinh ra trong chăn êm nệm ấm, đối với lịch sử thiết tưởng cần phải có những phát biểu đúng đắn.

Đây là những vấn đề ngoài lề buôn chuyện với bạn cho vui :
- Nếu bạn đến Huế, có điều kiện tiếp xúc với những người tầm > 50 tuổi và từng gắng bó với Huế ( nghe nhìn được nhiều chuyện), cố gắng tâm sự với người ta thì sẽ được nghe giai thoại về "chozin suzuk" và một anh bán chiếu vô danh người Quảng (có thể là Q Ngãi, Q Nam heheh giai thoại mà ) thì sẽ có thêm một lý do về nước của "chozin suzuk" khi mà hệ phái do ông xây dựng đang phát triển mạnh mẽ.
- Vào box này thấy bài bạn hầu như bài nào cũng có nói đến 2 chữ "võ đạo" ( nói nhiều về "võ đạo ), tôi thì cũng chả biết gì về "vọ vẹ" nhưng nghe mấy người lớn tuổi họ bàn "nhảm" thế này :
Thứ nhất là chữ "võ thuật" tức là ... thuật đánh võ, tinh thông rồi thì mới đến chữ "võ nghệ" tức là lấy võ làm nghề, làm nghề thì không hẳn phải hô hào quảng bá, vỗ ngực xướng danh - có người thâu đệ tử, có người vẫn bất truyền. Buớc tiếp theo là mới đến chữ "võ đạo" tức là sự "giác ngộ" trong cảnh giới của "võ".
Hêhêhê thời nay thấy cái gì cũng là "võ đạo" hết trơn, đáng mừng thay!.

Bạn đã hiểu sai ý mình rồi. Võ ở việt nam cũng có và cái đạo càng đựơc sùng bái trong võ thuật. Mình nói đây là người truyền bá võ đạo vào Việt Nam tức là những người đi tiên phong. Còn mình không hề phủ nhận những công lao của người dân đã đổ xuống. Một bác và một câu của mình là liệt sỹ và mình luôn tự hào điều đó. Trong lòng mình luôn có lòng tự tôn dân tộc. Nhưng những cái tinh hoa của thế giới mình không thể phủ nhận và cần học hỏi. Minh học KarateDo cũng là sở thích chứ không phải cái nghiệp của mình. Tuy nhiên mình yêu cầu có box câu lạc bộ võ thuật để mục đích mỗi người dân đất Quảng cũng như nước Việt Nam này có lòng đam mê. Mỗi phái có điểm yếu điểm mạnh riêng và mình luôn học hỏi. Còn học võ đối với mình cũng chỉ là thỏa lòng đam mê và nâng cao ý chi, rén luyện sức khỏe...để cái nghiệp của mình (CNTT) được tốt hơn. Thân

vanduyfat 10-05-2010 11:52 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
các Bác tranh luận gay gắt quá. Nhưng em xin lưu ý với 2 bác. Người đầu tiên truyền bá karate vao Việt Nam la CHOJI SUZUKI chứ không phải la CHOZIN SUZUKI.

be con 27-8 07-07-2011 07:43 AM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
em dã từng đam mê võ thuật rất nhiều.giờ cung vậy.trước kia e nghĩ học võ là học quyền nhưng một lần tình cờ e được một thầy giang đạo cả buổi tối.từ đó e mới bt võ thuạt tốt thì phải có đức tốt.và e dã coi thầy ấy như cha của mình e dã gọi thày ấy bằng cha.sau tiếp xúc nhiều với thầy ấy thì e thấy thầy ấy rất con.mà trong khi đó thầy ấy dã 30 tuổi rồi.hihi.chắc thầy với thầy ấy wen nhau nhỉ

QH_karate 11-10-2011 11:25 PM

Ðề: Dạy võ là dạy đạo làm người
 
hình như em nhớ ko nhầm thì bài viết này của thầy Dũng , được in trong cuốn Nghĩa Dũng Karate phải ko ạk


Múi giờ GMT +7. 08:11 AM.

Powered by: vBulletin Copyright ©2000-2024, Jelsoft Enterprises Ltd.
Diễn đàn Người Quảng Bình thành lập vào ngày 31-12-2006, được phát triển bởi tất cả các thành viên.
Website: www.nguoiquangbinh.net | Email: nqb@nguoiquangbinh.net
Đơn vị tài trợ: Công Ty Cổ Phần Vé Máy Bay Việt Nam - Chuyên cung cấp vé máy bay giá rẻ trong nước và quốc tế.
Du lịch Quảng Bình