|
|
#1
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Có lối mòn lạ quen cho ta và em
Có những con đường mang ta đến bên nhau Có những con đường đi càng xa mãi mãi Những con đường vô hình Trong tâm tư trống trãi Biết bao giờ hiện hữu giữa không gian. Ta và em năm tháng ngập tràn Thương yêu, giận hờn, đến, đi... đủ cả Chỉ một lần lỡ thôi mà trở nên xa lạ Con đường mòn cỏ mọc dễ vậy em?! Có những con đường đi mãi cũng thành quen Có những con đường quen thành lạ lẫm Ta không biết đường nào đặt dấu chấm Chỉ biết miệt mài, cặm cụi tháng năm trôi. Ta và em năm tháng cũ xa rồi Quay lưng vào nhau tôn thờ hiện tại Nắng không nắng, mưa không mưa, có phải Bởi đợi chờ hóa cạn kiệt phôi phai. Chỉ còn lối mòn đi tới ngày mai Không do dự, không đắn đo lựa chọn Chỉ đủ bàn chân ướm mòn, ướm mỏi Lụy một thời ta cõng suốt trên vai. 21-8-2015
****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************
|
#2
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
EM NHỚ MÙA THU ẤY
Em nhớ mùa thu đến lạ lùng Trường xa, lớp lạ, chẳng ai chung Một mình len lỏi, mưa giăng khắp Ngày đầu nhập học, cứ mông lung. Em nhớ mùa thu đến lạ kì Nhìn mưa, nhớ mẹ, nhớ ngoài quê Tất tả gạo cơm, còm lo lắng Cháy ruột mong con tết trở về. Em nhớ mùa thu thật lạ đời Người buồn, mưa lại cứ quặn rơi Giọt thương, giọt nhớ, sầu quay quắt Rơi mãi vào em, tím chơi vơi. Em nhớ mùa thu những ngày xưa Sớm mẹ dắt đi, đón nắng trưa Nay giữa nhân gian, mình đơn cõi Lo âu đủ thứ cũng không vừa. Em nhớ mùa thu ấy dịu hiền Trăng rằm nà nõn, trống, lân, chiêng Trung thu bé bỏng giờ vụt lớn Tuổi vừa thêm, nông nỗi nhiều lên. Những mùa thu sau cứ đến bên Sao em chỉ thấy sự chênh vênh Trưởng thành lại muốn về thơ ấu Len lỏi thu xanh thắm diệu huyền. 15-10-2015 |
#3
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
ĐỢI NHAU CUỐI MÃI MÙA THU Ta quen đợi nhau ở cuối mùa thu Để mong ước được trở về thực tại Để tháng ngày phôi phai quay lại Nắng mưa đan, rơi *** lát mùa thu. Bởi cuối mùa vàng lá cũng thưa hơn Trời lỡ xanh cũng nhiều qua phút chốc Hoa cỏ cuối mùa nửa ảo, nửa thực Chỗ vẫn hoa, chỗ kết trái đu đưa. Ta vẫn đợi nhau cuối mỗi mùa thu Và nhìn lại những gì ta có được Một nửa bên em bồng bềnh mây nước Nửa bên ta đạm bạc với thời gian. Với mọi người thu xám nắng, lá vàng Với chúng ta chỉ bắt đầu khởi lối Cuối mùa thu lại mở ra một cõi Nét diệu huyền vọng đến những mai sau. 20-10-2015 |
#4
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
GỌI MÙA THU HÀ NỘI Khi nào Hà Nội vào thu Thì em hãy nói tạ từ giúp anh Khi nào mưa nắng thoảng quanh Thì em ấp ủ ngọt lành lắng sâu. Bởi chờ hứng giọt mưa Ngâu Chè thơm trở đắng, rượu đầu loãng men Cuộn tròn, hương ướp đài sen Tây Hồ thoang thoảng chút niềm gió đưa. Thu ơi! sao chẳng bao giờ Em về đúng dịp anh chờ hiếm hoi Ngã trời xanh, nắng vàng tươi Tạ từ luyến tiếc dùm người lãng du. 28-10-2015 |
#5
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
Bởi yêu thương, em có phần dễ dãi
Không mong anh trả lại đến bao giờ Anh đừng nghĩ em không còn ngần ngại Yêu cầm chừng, đời thực chẳng hoá thơ. |
#6
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
TẠM BIỆT MÙA THU NHÉ
Ta đi qua những ngày dài bén ngót Nắng trắng, vàng mưa ươm suốt mọi chiều Không gian ấy cứ như reo thánh thót Bản trường ca thâu tóm cả cô liêu. Ta chợt thấy trong không gian ảo, thực Những sắc thu thu vào gấm mùa thu Sắc cuộn lại ấm lòng ta rạo rực Lót diệu huyền vào sâu lắng tâm tư. Đi qua nhé, đừng nói lời tạm biệt Sẽ gặp nhau vào dịp ấm hơi nồng Mang hoài bão đến mọi miền da diết Nhân yên bình như ta vẫn ngóng trông. Chào thu nhé, mùa ta yêu đến thế Từ bàn tay vào góc cạnh trong tim Đi nhanh đến nơi hoài mong kẻo trễ Đừng để yêu thương tà xế mãi tìm. 10-11-2015 |
#7
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
Em thấy đó
Tình yêu như mưa nắng Đan vào nhau nêm ngọt đắng sớm chiều Như vữa ướt và gạch khô dính kết Hòa thời gian Say đắm biết bao nhiêu. ---------- Post added at 09:19 PM ---------- Previous post was at 09:18 PM ---------- Ta thức mãi bên mùa thu đã ngủ Giấc ngủ say biết tỉnh đến bao giờ Ta rủ bỏ những ước ao ấp ủ Giấc mặn nồng thu âu yếm làm thơ |
#8
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
NHÀ QUÊ ANH
Nhà anh vốn tịnh ở bên sông Em về đúng dịp cải trổ ngồng Phất phơ khăn lụa đan dải áo Phiên chợ thôn cứ ngẩn ngơ trông. Em có yêu không bên bến sông! Dập dềnh sóng nước trãi mênh mông Cồn Si ngô mướt tràn bãi trước Minh Lệ làng xưa lúa xanh đồng. Em nghe dòng Son kể thầm thì Chuyện người làng đến chuyện người đi Ra Bắc, vào Nam, lòng một cõi Quanh năm phiêu bạt, tết quay về. Sân ga văng vẳng tiếng còi tàu Minh Tiến, Cồn Dưa lùi lại sau Hồn quê thật lắm, em mong ngóng! Nhà anh vốn tịnh ở bên sông. 5-12-2015 |
#9
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
VỢ ĐI CÔNG TÁC
Ngày mai em đi công tác Anh nhớ chăm con hàng ngày Mặc ấm, đi tất cẩn thận Mùa đông, hở chút đau ngay. Thức ăn ở trong tủ lạnh Em nấu, chia phần hết rồi Đến buổi lấy ra hâm nóng Cha con chỉ việc ăn thôi. Áo quần em là, trong tủ Chìa khoá nên để một nơi Kẻo đón con, không tìm thấy Làm con đứng chờ hụt hơi. Máy giặt thì anh đã biết Nhớ ngày giặt đủ một lần Áo quần hong khô mới mặc Nhà sạch, con khỏi bẩn chân. Bếp núc em lau sạch sẽ Tắm con, rửa bát hàng ngày Có gì anh không nhớ hết Gọi em, em chỉ cho ngay ... Ôi sao mà nhiều việc thế Vợ đi chỉ có ba ngày À quên, nhớ chiều bạn rủ Anh đừng ham nhậu, về ngay... Biết rồi, vợ ơi, yêu lắm Công việc nhanh nhanh rồi về Ở nhà cha con sẽ lạnh Vợ về ấm cả đêm khuya. 20-12-2015 |
#10
|
|||||||||||||
|
|||||||||||||
Ðề: Có lối mòn lạ quen cho ta và em
CHẲNG MƠ ĐƯỢC BIỂN ĐÂU EM Biển chẳng dạt dào mơ ước đâu em Nơi đó địa đầu bao la thăm thẳm Chỉ có lo toan đêm mưa, ngày nắng Chẳng mùa nào yên ắng để em mơ. Nỗi mong em từng phút từng giờ Trong suy nghĩ an ủi làm ảo tưởng Ở ngoài này sóng dựng làm lá chắn Chôn gian nan làm luỹ hứng phong sương. Biển xanh thật nhưng không phải vấn vương Chiều dọc, ngang, cuối cùng chiều sâu thẳm Ngủ ồn ào và thức cùng yên lặng Nói ngược đời, em có đến được không? Biển chẳng thơ, chẳng nhạc, biển mênh mông Những con tàu méo mình neo con sóng Biển yên lành nhưng chính là biển động Chẳng bao giờ mơ được biển đâu em. 25-1-2016 |
Admin (02-03-2016), shockdamage (26-01-2016) |
Ðang đọc: 1 (0 thành viên và 1 khách) | |
|
|