Con Thuyền
Cuộc đời lắm cảnh phải man miên
Thoáng chốc qua đi để lại phiền
Tâm sự vấn vương bao vọng viễn
Nỗi niềm lưu luyến chuyện mơ duyên
Hoàng hôn lờ lững vầng mây chuyển
Đêm lạnh chơ vơ ánh nguyệt xuyên
Thắm thoát thời gian bao cảm luyến
Bâng khuâng, khắc khoải chuyện con thuyền!
Nguyễn Thành Sáng
Vấn Vương
Hôm nay, nhớ bậu làm sao!
Trưa trời xuyên ánh, nao nao nỗi niềm
Cảm ai lời nói dịu êm
Thương ai hồn mộng từng đêm mặn mòi
Vắng ai cảm thấy chơi vơi
Ngàn xa thăm thẳm, một đời luyến lưu
Phải chăng tình của ngàn thu
Giờ đây sống lại nhạc ru ấm lòng
Hai bờ ngăn cách con sông
Thuyền duyên mãi lướt trên dòng ánh trăng
Nghe lòng cứ mãi lâng lâng
Bao thương, bao nhớ, bao lần hồn yêu
Để rồi nắng lặn chiều chiều
Trên đường gió thổi hiu hiu "nhớ mình"
Nhớ tình thơ đẹp, tình xinh
Xa xôi, năm tháng lòng mình vấn vương!...
Nguyễn Thành Sáng
Nguồn: www.nguoiquangbinh.net