SÀI GÒN
Anh đi một nửa Sài Gòn nắng
Hắt vai anh sang nửa vai em
Anh đi một nửa Sài Gòn gió
Cuốn tóc em vào nửa bóng anh.
Con đường vẫn bóng xưa, bóng đổ
Chiều muộn về thoáng ướt bàn chân
Chỉ đủ mềm dấu chân em bước
Một nửa đời vào anh.
Thoáng một xíu, đủ mưa, nắng, gió
Thả hồn anh vào mây trắng bay
Mặc nhộn nhịp phố phường gấp gáp
Một mình anh với Sài Gòn say!
1-7-2017
---------- Post added at 11:00 AM ---------- Previous post was at 11:00 AM ----------
Đêm Sài Gòn hạ
Ta nằm nghe đêm rơi dần lên đất
Lên mái nhà cũ xưa, cũ rích
Đêm rải lòng lên khung cửa sổ lay lắt
Đêm vô cùng!
Lạo xạo tiếng mưa mùa hạ
Đuổi đi cái nóng ban ngày
Để ta bình yên giấc ngủ
Đêm bao dung!
Vẫn còn lá rơi xào xạc
Như kỉ niệm rớt vào lòng
Muốn quên thành ra cứ nhớ
Đêm bâng khuâng!
Không sợ dung nhan hổ thẹn
Giấu sau bão táp cuộc đời
Cho ta thoả sức ngắm nghía
Đêm mông lung!
Chỉ còn mình ta với đêm
Lặng lẽ là điều dễ hiểu
Mãi mãi không ai chịu nói
Đêm cô liêu!
Ta cô liêu!
Nguồn: www.nguoiquangbinh.net